PDF Google Drive Downloader v1.1


Báo lỗi sự cố

Nội dung text 3 - Chương III.docx

Chương III: Ra khỏi quán hát, bước vào tim nhau Chưa. Chưa đi café đâu B-) Mình quan tâm bạn thật lòng, không phải kiểu tình - tiền lẫn lộn. Ngay từ những ngày đầu, dù chưa dám gọi là yêu, nhưng chắc chắn là đã có thương. Không hiểu bằng cách nào, bạn ấy luôn khiến mình có cảm giác như… đã là người tình từ rất lâu rồi. Không hề có chút xa lạ. Lạ thật đấy. Hay là một đoạn duyên nào đó từ kiếp trước, nay mới tìm về? Mình cũng chẳng rõ… Quen thói, có lần 1 đưa đồ ăn, lại muốn có lần 2. Nhưng lần này muốn làm bất ngờ. Mình nghĩ đơn giản thôi: đêm thì ai mà chả đói, lại sợ bạn ý say. Làm chút gì nóng nóng ăn cho dễ ngủ, ấm bụng. Mình vốn tính quyết liệt, tài chính lại sẵn, đã nghĩ là làm. 9h tối, mình lọ mọ lấy cặp lồng đi mua một suất phở. Không quên dặn chủ quán đừng chần bánh phở, cứ để riêng ra - đêm mới ăn. Mua về vẫn phải giấu giấu giếm giếm (mình đang có GĐ mà), cất tít vào ngăn trong cùng sâu nhất của tủ lạnh. Rồi hồi hộp chờ đợi. Đặt đồng hồ báo thức 0h30', đoán giờ đó chắc bạn sẽ về. Các bạn còn nhớ không? Ông trời biết mình thích gì thì thường cho điều đó đến thật khó. Đúng giờ, mình dậy, bật bếp, chần phở. Đun lại nước dùng. Chần cả thịt. Rửa sạch cái cặp lồng inox. Toàn việc xưa nay chẳng bao giờ mình làm, cũng chưa từng có ý định làm. Nhưng lần này, làm như thể có động cơ F1 trong lòng. Xong xuôi, cẩn thận xách đi. Đứng trước cửa nhà bạn, nhắn tin: “Em đi làm về chưa?” (Mình không có thói quen gọi điện, xưa nay toàn nhắn tin.) Nhưng chẳng có hồi âm. Mình bắt đầu nóng ruột, đoán là bạn chưa về. Lòng hơi chùng xuống, nhưng vẫn cố lượn lờ quanh khu. Cứ 10-15 phút lại mở điện thoại nhìn một lần. Imess im lìm. Mình tự nhủ: “Thôi, chờ thêm 15 phút nữa thôi, không được thì về.” Nhưng đó là lý trí. Còn lòng mình thì không cho phép. Ba cái “15 phút” trôi qua. Mình ra đầu đường chờ. Nhìn từng cuốc xe rẽ vào, chẳng thấy bạn đâu. Lòng nguội lạnh còn nhanh hơn cả cặp lồng nước phở trong tay. 1h45 sáng, không thể nán lại lâu hơn. Mình đành để lại cặp lồng phở trên ghế đá trước cửa nhà bạn. Mình biết, nếu không tận tay đưa, chắc chắn bạn sẽ không ăn. Nhưng thôi, chẳng còn cách nào khác. Về! Về đến nhà, cứ chốc chốc lại cầm điện thoại lên xem. Chẳng có gì. Bỗng bật cười: “May mà về. Không giờ này chắc vẫn vật vờ ngoài đường như thằng đần.” 2h30, tin nhắn đến: “Em về rồi, nay khách ngồi lâu. Đã thấy cặp lồng phở rồi, cảm ơn anh.” Nhưng mình biết, bạn sẽ không ăn. Niềm vui hôm nay… bị nhạt. À không, đúng hơn là không thể gọi là vui. Mình đành chờ cuộc hẹn 9/3 vậy ��
8/3, thấy bạn đăng ảnh lên ZL đi học tiếng, được cả lớp tặng hoa. Mình cười. Làm gì có ai đi tặng hoa cho một bông hoa? Mình chỉ gửi lời chúc, hẹn mai gặp sẽ có quà bù cho em. Khi đã có cảm tình, người ta hay tò mò. Mình bắt đầu tự tìm FB của bạn. Chẳng có gì ngoài cái tên (vì đã từng CK cho bạn ý mà). À, nhớ ra là TP HY. Mình đổi khu vực sống trên FB về TP HY, gõ tên bạn vào ô tìm kiếm. Không thấy. Gõ cả tên đầy đủ, cả tên rút gọn. Ai có avatar giống giống cũng ấn vào xem, rồi lại thất vọng. Nhưng vẫn chày cối. Chắc ông trời lúc đó cũng mệt vì chơi trốn tìm với mình nên đã để bạn hiện ra. “Chẳng cần xe xịn giày sang, em đây chỉ thích đường làng đầy Hoa.” – FB Tiểu Long Nữ của mình đây rồi! Ngồi xem ngấu nghiến đến tận khi vuốt mãi mà chẳng hiện gì thêm mới thôi. Xinh quá chừng. Chỉ muốn nói vậy thôi! Rồi điều mình mong cũng đến. 12h30 trưa 9/3, đúng hẹn, mình qua đón bạn. Thực ra đã chờ trước đó 30 phút rồi, nhưng đến giờ mới nhắn: “Anh đến rồi, đang chờ em ở dưới.” Lát sau, bạn xuất hiện. Tiểu Long Nữ rũ bỏ váy vóc, giản dị hiện ra trước mặt mình. Quần jeans, áo thun, đeo ba lô, đi dép trắng. Sau nụ cười tỏa nắng là câu hỏi: “Nhìn em có bị ng-ành không anh?” “Không, không hề.” “Em sợ lắm, sợ người ta nhìn biết em là ng-ành.” “Không, yên tâm, anh chỉ nói sự thật.” Trắng bóc. Thơm ngát. Không có mỹ từ nào đủ để tả bạn lúc đó. Xinh đẹp, giản dị. Gu của mình, nếu có tưởng tượng, chắc cũng chỉ đến thế mà thôi. Ngồi sau xe, bạn ôm eo mình. ??? Uầy, đốt cháy giai đoạn à. Bị thích rồ người luôn rồi ấy! Ngay lập tức, mình đưa bạn đến một cửa hàng trang sức lớn. Chắc giờ trưa, nhân viên đang kiểm hàng, thấy mình thì ngước lên rồi lại cúi xuống. Thái độ không tiếp, mình đã không vui rồi. Nhưng vẫn cố ngồi xuống, đợi 5 phút, không thấy động tĩnh gì. Mình nói to: “Làm ăn như ccc.” Rồi kéo bạn ra ngoài. Bạn bảo chờ thêm cũng được. Nhưng mình ghét nhất là bị bắt phải chờ đợi. Cuộc đời mình cho đến lúc đó, dứt khoát mình ko chờ đợi cái gì cả. Không mua ở đây thì đi nơi khác. Chiếc nhẫn mình chọn làm quà 8/3, đeo lên tay bạn. “Mình đeo tay trái em nhé.” “Không, em thích đeo tay phải.”
Ờ, em thích là được. 7 triệu rưỡi, vượt dự tính ban đầu (mình chỉ định chi khoảng 5 triệu là cùng). Nhưng đứng cạnh bạn, mình lại thấy thế là quá ít. Không xứng. Nhìn cổ bạn chẳng có gì, mình nói luôn: “Nhặt thêm cái dây chuyền đi em.” Không nhớ tổng bao nhiêu nữa. Chắc khoảng 17 triệu. Quá đẹp và quá hợp với mỹ nhân trong mắt mình rồi. Giờ thì đi café thôi!!! Bạn kể: “Tuy em là con gái nhưng không thích đồ ngọt. Từ xưa đã không uống trà sữa, chỉ mê nước tăng lực và café thôi.” Nghe cũng hay, cũng ấn tượng. Bạn bảo đưa bạn ra 2Land ở Nguyễn Trãi, đối diện chỗ học tiếng. Ngồi một lúc rồi bạn sẽ đi học luôn. 2 café, 1 bánh mousse chanh leo, mình chọn một góc trong cùng để ngồi. Cũng mạnh dạn cầm tay, ôm eo bạn. Ai bảo bạn ôm eo mình chi? Ai nhìn vào lúc ấy chắc tưởng bọn mình là một cặp yêu nhau. Mà mình cũng thích thế. Ngồi nói chuyện học hành, công việc, chuyện đời. Lần đầu tiên trong đời, mình đi café với một bạn làm công việc như vậy. Nhưng chẳng sao. Mình happy, và thấy bạn vui. Thế là đủ. Lại một cái “lần đầu tiên”: bạn đút bánh cho mình ăn. Chưa là gì của nhau mà bạn đã chăm như vậy. Đôi lúc ngồi nghĩ, chẳng biết ai đang tán ai nữa. Chứ nếu bạn tán, mình xin phép là đổ luôn rồi! Thời gian trong lúc vui sướng luôn trôi nhanh. Vừa mới ngồi đã đến giờ học. Mình đưa bạn đến lớp. Thế là, cơ bản, chỗ học, chỗ làm, chỗ ở của bạn, mình đã nắm được cả. Đủ vui sướng rồi. Hân hoan về thôi! Nắng hè 2023 chưa bao giờ dịu dàng, dễ chịu đến thế!

Tài liệu liên quan

x
Báo cáo lỗi download
Nội dung báo cáo



Chất lượng file Download bị lỗi:
Họ tên:
Email:
Bình luận
Trong quá trình tải gặp lỗi, sự cố,.. hoặc có thắc mắc gì vui lòng để lại bình luận dưới đây. Xin cảm ơn.