Nội dung text Các chương khóa của truyện Cố Ý Ngoại Tình
Chương 3: Cứng đến phát đau Nguyên liệu lẩu do Giang Nhất Hoài và Lục Tễ đi mua. Giang Nhất Hoài lấy cớ là không muốn cô mệt, nhưng thực chất Ôn Thư hiểu rõ, anh ta chỉ muốn có không gian riêng với Lục Tễ. Chẳng mấy chốc, cả hai đã tay xách nách mang trở về. Giang Nhất Hoài cười tươi rói, khác hẳn với vẻ điềm đạm, lạnh lùng thường thấy khi ở bên cô. Bữa lẩu Ôn Thư ăn chẳng thấy ngon miệng chút nào, bởi toàn bộ sự chú ý của Giang Nhất Hoài đều đổ dồn vào Lục Tễ. Hai người cứ cụng ly, uống hết chén này đến chén khác, chẳng mấy chốc đã vơi đi quá nửa số rượu mang ra. Ôn Thư lấy cớ vào phòng lấy rượu để tránh mặt. Cô lười nhìn cái vẻ mặt lấy lòng của Giang Nhất Hoài; có thời gian đó, cô thà tập trung nghĩ cách hoàn thành bài tập còn hơn. Bài tập giáo viên giao là vẽ cơ thể người. Ôn Thư cầm bút đặt lên giấy, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh thân trên trần trụi của Lục Tễ dưới ánh nắng buổi sáng. Cơ bắp căng phồng, cuồn cuộn, một lớp mồ hôi mỏng phủ đều trên da. Ánh nắng rọi vào khiến thân thể ấy tựa như một tác phẩm của tạo hóa. Đến khi Ôn Thư hoàn hồn, trên giấy vẽ đã phác thảo xong một cơ thể đàn ông cởi trần. Ngoài cửa không còn tiếng động, Ôn Thư đẩy cửa bước ra. Giang Nhất Hoài đã say mèm, đầu gục xuống bàn, ly rượu bên cạnh đổ nghiêng, phần rượu còn lại chảy dọc theo mặt bàn xuống bên má anh ta, trông vô cùng thảm hại. Lục Tễ thì vẫn ngồi đó, ngửa dựa vào lưng ghế, tay cầm một chai rượu rỗng, lắc lư trong không trung. “Nhất Hoài?” Ôn Thư khẽ gọi tên Giang Nhất Hoài. Anh ta khẽ ừ một tiếng, rồi quay đầu sang bên khác tiếp tục ngủ say. Ngược lại, Lục Tễ quay đầu lại, đôi mắt không còn sự tỉnh táo, nhưng vẫn cố gắng gượng đứng dậy. “Để tôi giúp đưa cậu ấy vào phòng nhé.”