Nội dung text buổi 3 - IELTS THAO NHI
While people in developing countries are happier than in the past, people in developed countries are less happy. Why? What can be learnt from this? OUTLINE: 2 PART QUESTIONS BODY 1: Answer the first question -> why? -> identify the causes (use the template from causes - solutions) - Main idea 1: Explain why people in developing countries are happier: + Point: do các nước nghèo bắt đầu có tiến bộ về mặt công nghệ và 1 vài nước đã và đang trải qua cách mạng công nghiệp + Result: mức sống được cải thiện -> mọi người đã có thể tiếp cận được với những thứ trước đây được cho là chỉ có nhà giàu mới có (cải thiện giáo dục, chăm sóc sức khỏe và cơ hội việc làm) + Link: vì vậy, mọi người hài lòng hơn với cuộc sống của mình -> contentment - Main idea 2: Explain why people in developed countries are less happy + Point: những cư dân ở những nước này đã được hưởng những mức sống tốt từ lâu -> xã hội kỳ vọng hơn về việc thành công cũng như nhấn mạnh về của cải vật chất + Result: đi làm áp lực hơn & cạnh tranh hơn -> mất cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân + Link: vì vậy, mọi người thường thấy kiệt sức và ít hạnh phúc hơn BODY 2: Answer the second questions -> lesson learnt -> draw lessons from the main ideas from the first body paragraph - Main idea 1: Đối với những người ở những nước đang phát triển, phát triển kinh tế đóng một vai trò quan trọng trong việc nâng cao sức khỏe tinh thần của họ + Reason: Khi các nhu cầu tài chính cơ bản được đáp ứng, họ trút bỏ được gánh nặng phải làm việc quá sức để kiếm đủ sống, và do đó có thể sống hạnh phúc hơn + Result: Do đó, chính phủ ở các quốc gia này nên cung cấp các khoản trợ cấp và cơ hội việc làm để đảm bảo mức sống tối thiểu cho tất cả người dân - Main idea 2: Đối với các nước phát triển, chính phủ nên ưu tiên thực hiện các chính sách cấm các công ty ép buộc nhân viên làm việc ngoài giờ. + Explain: Thay vào đó, họ nên tập trung vào việc phân bổ thời gian cho các hoạt động giải trí, cho phép các cá nhân vun đắp mối quan hệ sâu sắc hơn với những người thân yêu và tìm thấy niềm vui trong các khía cạnh của cuộc sống ngoài công việc.
While individuals in developing nations generally experience higher levels of happiness compared to previous generations, their counterparts in developed countries often exhibit lower levels of happiness. This essay will explore the various reasons behind this discrepancy and draw important lessons from it. Trong khi các cá nhân ở các quốc gia đang phát triển thường có mức độ hạnh phúc cao hơn so với các thế hệ trước, thì những người ở các nước phát triển thường có mức độ hạnh phúc thấp hơn. Bài luận này sẽ khám phá những lý do khác nhau đằng sau sự khác biệt này và rút ra những bài học quan trọng từ nó. There are two compelling reasons as to why impoverished countries tend to be happier, while the opposite is observed for those in first-world countries. In emerging nations, there has been significant growth in technological advancements with some countries currently going through a drastic industrial revolution. This has led to improved living standards, including improved education, healthcare, and employment opportunities. What was once considered privileges exclusive to only the wealthy elite is now more accessible to the general population, leading to greater contentment. On the contrary, many people in developed countries already enjoy high-quality services and favorable living conditions. However, this abundance of resources often leads to a stronger emphasis on material wealth and societal expectations of success. This dynamic can create a more competitive and fast-paced work environment, causing work-life imbalance and burnout, ultimately reducing overall happiness. Có hai lý do thuyết phục giải thích tại sao các quốc gia nghèo khó có xu hướng hạnh phúc hơn, trong khi điều ngược lại được quan sát thấy ở các quốc gia thuộc thế giới thứ nhất. Ở các quốc gia mới nổi, đã có sự tăng trưởng đáng kể về tiến bộ công nghệ với một số quốc gia hiện đang trải qua một cuộc cách mạng công nghiệp mạnh mẽ. Điều này đã dẫn đến mức sống được cải thiện, bao gồm cải thiện giáo dục, chăm sóc sức khỏe và cơ hội việc làm. Những gì từng được coi là đặc quyền chỉ dành riêng cho giới thượng lưu giàu có giờ đây đã dễ tiếp cận hơn đối với người dân nói chung, dẫn đến sự hài lòng hơn. Ngược lại, nhiều người ở các nước phát triển đã được hưởng các dịch vụ chất lượng cao và điều kiện sống thuận lợi. Tuy nhiên, nguồn tài nguyên dồi dào này thường dẫn đến sự chú trọng mạnh mẽ hơn vào của cải vật chất và kỳ vọng thành công của xã hội. Sự năng động này có thể tạo ra một môi trường làm việc có nhịp độ nhanh và cạnh tranh hơn, gây ra sự mất cân bằng và kiệt sức giữa công việc và cuộc sống, cuối cùng làm giảm hạnh phúc tổng thể.
Two lessons regarding happiness can be derived from this problem. Firstly, for people in less-developing countries, economic development plays a crucial role in promoting their mental well-being. When basic financial needs are met, they are relieved of the burden of excessively working to make ends meet, and therefore can live happier lives. Hence, it is recommended that governments in these countries provide subsidies and employment opportunities to ensure a minimum standard of living for all residents. For developed countries, the governments should prioritize implementing policies that prohibit companies from coercing employees into working overtime. Instead, they should focus on the allocation of time for leisure activities, allowing individuals to cultivate deeper connections with their loved ones and find joy in aspects of life beyond work. Hai bài học liên quan đến hạnh phúc có thể rút ra từ vấn đề này. Thứ nhất, đối với người dân ở các nước kém phát triển, phát triển kinh tế đóng một vai trò quan trọng trong việc nâng cao sức khỏe tinh thần của họ. Khi các nhu cầu tài chính cơ bản được đáp ứng, họ trút bỏ được gánh nặng phải làm việc quá sức để kiếm đủ sống, và do đó có thể sống hạnh phúc hơn. Do đó, chính phủ ở các quốc gia này nên cung cấp các khoản trợ cấp và cơ hội việc làm để đảm bảo mức sống tối thiểu cho tất cả người dân. Đối với các nước phát triển, chính phủ nên ưu tiên thực hiện các chính sách cấm các công ty ép buộc nhân viên làm việc ngoài giờ. Thay vào đó, họ nên tập trung vào việc phân bổ thời gian cho các hoạt động giải trí, cho phép các cá nhân vun đắp mối liên hệ sâu sắc hơn với những người thân yêu và tìm thấy niềm vui trong các khía cạnh của cuộc sống ngoài công việc. In conclusion, economic growth is a significant factor contributing to the growing levels of happiness in developing nations; whereas in developed countries, work-life imbalance is a key factor leading to diminished happiness. Therefore, the lesson learnt is that it is essential to consider both economic development and the well-being of citizens in all countries. Tóm lại, tăng trưởng kinh tế là một yếu tố quan trọng góp phần làm tăng mức độ hạnh phúc ở các quốc gia đang phát triển; trong khi ở các nước phát triển, mất cân bằng giữa công việc và cuộc sống là yếu tố chính dẫn đến giảm hạnh phúc. Do đó, bài học rút ra là cần phải xem xét cả phát triển kinh tế và phúc lợi của công dân ở tất cả các quốc gia. (358 words - written by Thao Nhi Bui)