Nội dung text Demo 2024 - Dinh Thuc Va Chien Ly Tap 2.pdf
Tượng kỳ đặc cấp đại sư giảng bố cục – định thức và chiến lý 7 PHẦN 4 TRUNG PHÁO ĐỐI PHẢN CUNG MÃ Phản Cung Mã còn gọi là "giáp Pháo bình phong", ý tưởng bố cục của nó là: sử dụng sự uy hiếp của Pháo góc Sĩ để kiềm chế Mã trái của Đỏ, nhằm làm chậm tốc độ ra quân của Đỏ. Đây là ưu điểm và cũng là đặc điểm nổi bật của Phản Cung Mã so với các loại bố cục khác. Nhưng nhược điểm của nó là Xe trái ra quân chậm, nếu không phối hợp tốt, dễ trở thành điểm yếu ảnh hưởng đến toàn cục. Làm thế nào để phát huy ưu điểm và tránh nhược điểm, giải quyết tốt mâu thuẫn này là một vấn đề quan trọng đối với bên hậu thủ. Quá trình phát triển của Phản Cung Mã đối kháng Trung Pháo đại khái như sau: vào đầu những năm 50 của thế kỷ 20 đã có hình dạng sơ khai, đến những năm 60 và 70 bước vào giai đoạn khám phá. Những năm 80 của thế kỷ 20, cùng với sự nghiên cứu lý thuyết bố cục ngày càng sâu và sự gia tăng của các cuộc thi đấu, tỷ lệ sử dụng của nó tăng nhanh chóng, sự thay đổi công thủ của cả hai bên ngày càng mới lạ, nước đi mới xuất hiện liên tục, mở ra "chiến trường thứ hai" của cuộc tranh hùng giữa Pháo và Mã. Từ đó, bố cục Phản Cung Mã với đặc điểm vừa ổn định vừa linh hoạt đã được giới cờ công nhận, trở thành một trong những bố cục chính đối kháng Trung Pháo sau Thuận Thủ Pháo và Bình Phong Mã.
TRUNG PHÁO ĐỐI PHẢN CUNG MÃ 8 CHƯƠNG 1 TRUNG PHÁO TIẾN THẤT BINH ĐỐI PHẢN CUNG MÃ Tiết 1: Hồng quá hà Xa Ván 100: Đen bổ Sĩ cố phòng (1) P2-5 M8.7 (2) M2.3 P8-6 (3) X1-2 M8.7 (4) B7.1 T7.1 (5) X2.6 (1) S4.5 (2) (Hình 100) Chú thích: (1) Đỏ đưa Xe quá hà, nhằm hạn chế hoạt động của Mã đường 7 của Đen, phối hợp với trung Pháo tiến Chốt 7 để thực hiện chiến lược kiềm chế hai cánh và tấn công trung lộ của Đen. Theo ý nghĩa này, bố cục của Đỏ tiếp nối một số ý tưởng chiến thuật trong bố cục "trung Pháo quá hà Xa đối bình phong Mã". Do đó, khi nghiên cứu và áp dụng biến thể này, có thể so sánh với bố cục "trung Pháo quá hà Xa đối bình phong Mã" để tìm điểm tương đồng và khác biệt, nhằm tận dụng lợi thế và tránh hại, đạt được hiệu quả cao. (2) Đen bổ Sĩ cố thủ, chờ thời cơ. Nếu thay vì bổ Sĩ mà đi T3.5 thì sẽ có sự khác biệt lớn, tiếp theo Đỏ có thể đi M8.7! P6.5, P5.4, M3.5, P8-4, T3.1, B5.1! Đen do bổ Tượng mà mất cơ hội phản công trung Pháo, Đỏ ưu thế. Như hình 100, Đỏ có hai cách đi chính: (I) Pháo 8 bình 7; (Ất) Mã 8 tiến 7. Phân tích như sau: (I) Pháo 8 bình 7 (6) P8-7 Hình 100
TƯỢNG KỲ ĐẶC CẤP ĐẠI SƯ GIẢNG BỐ CỤC – ĐỊNH THỨC VÀ CHIẾN LÝ 9 Bình Pháo đe dọa Mã, nhanh chóng triển khai lực lượng cánh trái, cố gắng dùng tốc độ ra quân để phá vỡ công sự phòng thủ khá vững chắc của Đen. Điều cần chú ý là: trong tình huống thông thường, cách đi này của Đỏ không đủ mạnh. Trong thế trận tranh tiên, thường do thiếu "hậu kình" mà tỏ ra yếu ớt, thậm chí còn tự cản đường Mã! Nhưng trong bố cục cụ thể này khi Đen bổ Sĩ, đây cũng là một phương án khả thi thích ứng theo tình thế. (6) ..............................T3.5 (7) X2-3 X9.2 (8) M8.9 P2.4 Tiến Pháo qua sông có thể lợi dụng cơ hội tiên thủ để bố trí pháo phải, tranh thủ thời gian để thông Xe sườn phải tham chiến. Nếu đổi đi P2.1 muốn phục kích Xe Đỏ thì X9-8, X1-2, P7.4, Đen không đạt được gì. (9) B5.1 X1-4 (10) X9-8 X4.6 (11) P7.1 P2/6 Đến đây hình thành thế trận giằng co có cơ hội cho cả hai bên. (II) Mã 8 tiến 7 (6) M8.7 Đỏ mạnh dạn khởi chính Mã, là một biến thể thử nghiệm, còn có nhiều cách đi khác như P8.2, P8.4, B5.1, nhưng trận hình của Đen ổn định, đều có thể ứng phó dễ dàng. Thử một diễn biến: P8.2, X9-8, X2.3 (nếu X2-3, thì P6/1, vai trò của tuần hà Pháo của Đỏ khó phát huy), M7/8, B3.1, T3.5! B3.1, X1-4, Đen ra quân trước đủ để chiến đấu. (6) .............................P6.5 Tiến Pháo đánh Mã là bắt buộc, nếu không Pháo góc Sĩ sẽ mất tác dụng và rơi vào thế bất lợi. (7) P5.4 M3.5 (8) P8-4 X9-8 (9) X2.3 Nếu đổi đi X2-4, thì X8.5! Đỏ không có lợi. (9) .............................M7/8 10) X9-8 P2-5 (11) T7.5 M8.7 (12) X8.5 T3.1