Nội dung text 9 - Chương VIII.docx
anh chỉ là muốn em có một chỗ ở tốt hơn thôi, chứ anh không hề có ý coi thường em. Anh… anh đang yêu em còn không hết!!! Khi mọi thứ êm xuôi, mình mới chợt nghĩ: “Ủa, cửa trên, mày đâu rồi?” Vài ngày trôi qua như lập trình sẵn. Bạn nhưng bạn khác, mình nhạy cảm nên cảm thấy rất rõ. Tối đó mình đi mua ngô, định chờ đón bạn về đưa. Nhưng mua được đúng một bắp thì hết. Đen cái trời mưa nhẹ, đi lên vỉa hè lát đá, mình ngã sấp mặt, chống tay xuống đất trẹo tay luôn. Không quá đau nhưng biết là sẽ dai dẳng. Về nhà vật vờ, chờ đến giờ đón, mình nhắn cho bạn: “Em sắp về chưa? Anh ra đón em nhé, anh mua ngô cho em nè.” “Không, hôm nay em tự về. Ngô anh ăn đi ạ.” Thế đấy, trẹo cả tay. Lần đó mình bị phải đến hơn 2 tháng không khỏi. Tay vẫn bình thường, nhưng cử động quá cữ, nó sẽ đau thôi rồi. Ấy thế mà, chẳng đổi lại được gì cả… Cảm thấy xa cách, mông lung. Nhưng mình vẫn quyết tâm. Không sao cả. Khó, mới trân quý! Bỗng một ngày: “Anh ơi, anh tìm phòng cho em được không ạ?” – Tin nhắn làm mình sửng sốt. “Đương nhiên là được chứ. Mà sao lần này lại muốn chuyển phòng rồi?” “Vâng, nhà chả có thang máy, em đi về mệt lắm anh ạ. Anh cố tìm cho em nha.” Động lực từ đó mà ra đó các bạn. Một câu nói của người thương = một vạn bình xăng, đổ đầy vào bình tâm trí, tràn cả ra ngoài… “Tin anh, anh sẽ làm tốt hơn bất kì ai.” Nhận lời với bạn, chứ thực tế, cả đời mình chưa bao giờ đi thuê nhà, thậm chí nghĩ đến việc đi thuê nhà – mình cũng chưa từng. Thủ tục gì, cần những gì, tất cả chỉ là mơ hồ. Không sao. Mình không làm được thì tìm người làm giúp. Nghĩ là làm. Liên hệ ngay cho ku em – cũng chính là thằng đã nói “không bắt được tận tay thì phải chối bằng chết” đó: “Thằng em của anh đâu, cầm lấy 5 lít, giúp anh. Đề bài là như vậy: đẹp long và lanh. Đầy đủ thang máy, giờ giấc thoải mái, điều hoà mát lạnh. Nữ ở, phòng dứt khoát phải thơm đẹp, có ban công thoáng mát, đặc biệt phải khép kín. Cứ tìm đủ tiêu chí là mày có thêm tiền!” “Ối xời nghề của em rồi anh không biết à.” Tiền vào, nó làm việc cật lực thấy rõ. Chỉ trong một tối, nó đã gửi cho mình đến hơn chục cái phòng cho thuê. Không quên dặn: “Ngày mai, em xin nghỉ làm buổi sáng, em cả anh đi xem luôn nhé.” Đúng là marketing online, phòng nào người ta cũng toàn rao bằng mỹ từ. Chấm qua được vài chỗ. Thực tình cũng chả ưng được chỗ nào. Nhưng thôi, cứ chờ nó rồi đi. 7h sáng hôm sau, trời khá lạnh. Thằng em phi con SH lộ cộ qua:
“Em với anh qua chỗ này ở YX, lần trước em cả vợ cũng định thuê ở đây, phòng đẹp lắm.” “YX á? Chỗ đấy bãi tha ma, nước nôi sợ không sạch.” “Nước máy hết rồi anh, với cả nó ở lối khác không liên quan đâu” – Ok đi!!! Đến nơi, một cái chung cư mini to kinh khủng. Cứ như Cửu Long Thành Trại. Chắc ku em đã có hẹn từ trước, quản lý tòa nhà chờ sẵn. Đưa 2 ae lên phòng xem. Cái d c m!!! Phòng như ccc. Các bạn biết không. Một cái phòng chia ra làm 2 tầng bằng khung thép lót lớp ván pallet. Chỗ ngủ “tầng trên”, còn lại vệ sinh, bếp núc tầng dưới. Phòng bí bách, đầy mùi thức ăn. Chả thích một tí nào. Mình bỏ ra ngoài đi xung quanh, thấy toàn là sinh viên. Mình không có ý chê đâu, nhưng nhiều bạn khi ấy mình nhìn ở kiểu tạm bợ. Nam nữ ở chung, phòng nấu ăn chả rửa, chả mở cửa. Đi qua thấy bẩn khiếp! “MKiep! Không được. Thiên thần của mình không thể ở cái chuồng c-hó như này được” – mình quyết tâm. Lướt! (Xin lỗi, ý nghĩ cá nhân khi ấy, mình không hề có ý xúc phạm hay hạ thấp ai. Xin thề!) Vừa đi vừa chửi thằng em: “Chỗ như thế này mà mày cũng dắt đến làm mất thời gian của tao?” “Em xl, chỗ này là em định trước thuê để vợ em về ở. Em cũng chỉ xem ảnh trên mạng thôi. Hôm nay mới qua, công nhận hủi thật.” Cứ thế, mình và nó đi khắp nơi. Vào cả M.Lao, đi qua cả NVLoc, phi cả vào T.Khuc, vòng ngược về V.Q, phi tiếp về T.Binh. Chẳng có chỗ nào mình ưng cả. Chán không thể tả. Một ngày đi xem chẳng được ích lợi gì! Tối lại nhắn tin, trao đổi với bạn ý. Tìm phòng khó thật. Bạn ý lại bảo: “Anh cố giúp em nha.” Thế là lại full bình – niềm tin lại đong đầy. Không thể trông ngóng người khác. Lần này mình tự tay đi tìm. Mình bỏ công việc đang làm, join vào đủ mọi hội nhóm, lùng sục… “Anh ơi, em tìm thấy phòng này ở YX, nhà mới, còn đang xây cơ, đầu T4 là về được.” – thằng em nhắn “Lại YX? Tao sợ YX lắm rồi!” “Không, đảm bảo không phí 500k của anh. Em qua đón, ae đi luôn.” Thế là lại phi đến chỗ nó tìm. Căn nhà nằm đúng trên đường mình hay đi đón bạn. Nôm na là từ nhà mình – bãi tha ma – căn nhà đó – quán LS chỗ bạn ý làm. Kể ra thuê được ở đây thì bạn ý đi làm cũng tiện, gần. Nhưng nếu sau quay về LV thì lại bất tiện. Dù sao LS cũng chỉ là chỗ làm tạm. Nhưng thôi, cứ lên xem! Nhà mới, đồ cũng được. Mọi thứ ổn. Nhưng thành thực là không ưng lắm đâu. Mình bị sạch sẽ và khó tính. Nhất là thuê cho người thương. Không thể ào ào được. Trong lúc thằng em đang bị “thuốc” ở trong, mình mò ra ngoài, đi lanh quanh ngó nghiêng. “Ơ chị ơi, nhà chị còn một nhà ngang nữa à?”