Nội dung text 12 - Chương XI.docx
Chương XI: Khi chưa thể buông Các bạn biết không, ngày trước, mình luôn cạo trọc đầu. Không phải vì cá tính gì đâu, mà chỉ đơn giản thấy vậy vừa gọn, vừa dễ, đỡ phải gội đầu nhiều. Tính mình cũng lười, lại chẳng đi đâu, nên cơ bản là ngoại hình mình không quá đầu tư, trau chuốt. Đã trọc thì chớ, lại còn thêm bộ râu dê. Mình cung Bạch Dương mà, tóc không có thì phải làm tí râu cho có điểm nhấn. Rồi lúc nào cũng mặc đồ đen. Bao lần gặp Hoa trước giờ cũng thế, đen sì! Cho đến một hôm, vô tình xem lại những kiểu ảnh ngày mình “còn trẻ”, bạn ấy nhìn mình, lắc đầu cười: “Anh để tóc sẽ đẹp trai hơn đấy, có biết không?” Chỉ một câu nói nhẹ tênh như vậy, mà mình bỗng thấy muốn nuôi tóc, tỉa tót lại bộ râu, muốn thay đổi. Thay đổi không phải để đẹp cho mình đâu, mà là để đẹp trong mắt người ấy. Để bạn ý thấy lời nói của bạn ý, với mình, có trọng lượng vô cùng. À, tổ ấm, cơ bản đã hoàn thành. Mọi thứ đẹp rồi, góc ban công Chill lắm rồi, nhưng thiếu cái loa thì vứt. Mình muốn bạn sẽ có những ngày nghỉ, nằm nghe nhạc nhẹ, thư giãn, uống cốc café, ngắm những chuyến tàu điện trên cao. Nghĩ là làm. Mình lại tìm mua. Ngày ấy mình không nghe loa bluetooth nhiều nên không biết loa nào hay. Trời cũng tối muộn rồi, ít hàng bán. Nhưng mà cái gì mình muốn, là phải có ngay. Áng tầm tiền rồi xem. Cũng chả có thời gian nhiều mà tìm hiểu nhiều. Harman Kardon. Ok đấy, hãng này thì nổi tiếng rồi, 6-7 củ – mình không nhớ nữa, nhưng ngần đó tiền chắc chắn là hay. Vậy là chỉ sau 45p từ lúc ý nghĩ loé lên trong óc mình, một chiếc loa Harman Kardon Onyx Studio 7 đã có trên mặt bàn làm việc, sẵn sàng để mai chuyển đến làm món quà tặng người thương ra nơi ở mới. Tổ ấm mình kì công sắp tới sẽ có thêm một món đồ chơi, đảm bảo bạn ý sẽ thích mê. Mình còn quan tâm đến cả việc nhỏ nhặt như cái loa sẽ giúp bạn giải trí sảng khoái hơn như thế nào. Mình quá tuyệt vời!!! Đúng không? Do vướng việc học và đi làm nên lịch chuyển phòng phải đến tận ngày 3/4 mới diễn ra. Sau một đêm thức trắng vì nhiều việc, mình có dặn bạn là chiều mình sẽ qua hỗ trợ bạn chuyển nhà. Nghe thì đơn giản, nhưng đời mình cũng chưa từng làm thế bao giờ. Và càng không bao giờ có ý định thò chân tay vào làm những việc đó. Với tính như của mình, tất cả chỉ cần bỏ tiền ra, thuê đội dọn nhà, họ sẽ tự mang túi, dụng cụ đến, tự khiêng và làm tất cả. Vừa nhàn, lại tạo ra chuyển động tịnh tiến cho xã hội. Mình luôn quan điểm là mình phải tiêu tiền, mua dịch vụ của người khác thì mới có người muốn tiêu tiền, mua dịch vụ của mình. Xã hội thế mới phát triển lên được. Nhưng với bạn ý thì khác. Mình chỉ gợi ý là thuê người đi, anh chi. Nhưng bạn bảo:
“Có những yêu thương, dù biết sẽ không đi đến đâu, nhưng vẫn không nỡ dứt. Chỉ bởi vì… yêu là thế. Thà mang đau đớn về mình, còn hơn để người đó gánh chịu cô đơn giữa dòng đời.”