PDF Google Drive Downloader v1.1


Báo lỗi sự cố

Nội dung text 5 - Chương V.docx

Chương V: Những chuyến xe đêm “Những chuyến xe đêm” – nghe hay không các bạn? Mình, vua tự phong của đất VQ, vốn là đứa quanh năm suốt tháng chẳng mấy khi bước ra khỏi nhà, bỗng một ngày vì yêu mà hóa thành anh tài xế chuyên chạy đêm – và đương nhiên, chỉ chở duy nhất một người! Thời điểm đó, chỗ bạn ý làm – quán LV – bị cấm, nên phải dạt xuống quán phụ tên LS ở Tân Triều. Đường ngắn nhất từ nhà mình ra đó phải đi ngang qua một bãi tha ma. Cảm tưởng 1–2 giờ sáng chạy xe một mình qua cái nơi âm u ấy, ai mà chẳng rợn. Nhiều khi nghĩ đang đi, ngoảnh lại phía sau lại có thêm... ai đó ngồi cười thì sao. Lạnh sống lưng thật sự. Ấy thế mà cũng chả cản nổi bước chân mình. Giờ ngoài sợ thiếu tiền, mình chỉ sợ mất lòng em yêu. Mấy con ma, im đó giùm, đừng lên xe tao là được! Thời gian đầu, bạn ấy cũng không cho mình đón nhiều. Một tuần chắc chỉ 3-4 buổi. Còn lại để bạn tự về cho thoải mái. Vì dù sao...cũng đã là gì của nhau đâu. Mình hiểu, nên không ép. Bạn thoải mái, mình chiều. Quan điểm mình lúc ấy rất rõ ràng: Mình tôn trọng quyết định của bạn, ko xin xỏ ỉ ôi, nhưng mình vẫn sẽ là người nắm thế chủ động, cửa trên hoàn toàn. Bạn thích ăn ngô luộc. Hồi ấy trời chưa hẳn vào hè, tháng 3 đêm vẫn còn rét. Mỗi ngày đi đón, mình lại ghé mua mấy bắp ngô nếp mang theo. Bạn chịu ăn là mình vui rồi. Có một đêm, vừa đưa bạn về đến cửa, thì thấy một bóng đen ngồi ngay trước bậc thềm. Hốt. Mình là con trai, đi cùng một người nữa mà còn thấy lù lù thế đã lạnh gáy rồi, huống chi bạn ý về một mình thì biết làm sao. Bản năng trỗi dậy, mình kéo bạn ra sau lưng rồi nói: “Đưa chìa khóa cho anh, đứng lùi ra sau xe, để anh vào trước.” Bật đèn lên, hóa ra là một người vô gia cư. Họ ngước nhìn mình bằng ánh mắt vô hồn, không nói lời nào – mà chính cái không nói ấy mới khiến mình sợ hơn. Nghĩ bụng, nhỡ lát nữa mình đưa bạn vào mà bị người ta chồm dậy dí dao thì sao? Đêm muộn, ngoài đường cũng chẳng có ai. Mình cẩn thận cởi áo khoác ra cầm trên tay, rồi dắt bạn vào nhà. Mọi thứ an toàn. Hai đứa nhìn nhau cười thầm: “Nếu hôm nay không có anh đón, chắc em phải ra Ngà nghỉ ngủ mất rồi.” Lần đầu tiên, chuyến xe đêm mang theo một lần nghĩa hiệp. Được bảo vệ người mình thương, cái cảm giác thoả chí nam nhi nó... sướng gì đâu! Từ đó, những chuyến xe đêm cứ thế nhiều thêm. Tình cảm – vô tình hay cố ý – cũng dày lên theo từng cuốc xe. Dần dần, hai đứa chẳng còn về thẳng nhà nữa mà lượn thêm vài vòng quanh phố, chỉ để có thêm chút thời gian bên nhau. Một đêm, đang đi loanh quanh, mình bỗng hỏi:

Tài liệu liên quan

x
Báo cáo lỗi download
Nội dung báo cáo



Chất lượng file Download bị lỗi:
Họ tên:
Email:
Bình luận
Trong quá trình tải gặp lỗi, sự cố,.. hoặc có thắc mắc gì vui lòng để lại bình luận dưới đây. Xin cảm ơn.