PDF Google Drive Downloader v1.1


Báo lỗi sự cố

Nội dung text Thầy Thìn & Thầy Bắc


Dã thị giang sơn chung tú khí, Quả nhiên đài các xuất danh công. (Nợ công danh - Nguyễn Khuyến) => Vì sao ngày xưa triều đình thường tổ chức thi văn? - Lê Quý Đôn mượn lời của ..... nói: “Con hổ, con báo thì lông có vằn, con rồng, con phượng thì sắc lông sặc sỡ, con người tài giỏi phải có văn chương”. - Các cá nhân là sản phẩm của trời đất, vũ trụ nên thơ trung đại thường xuất hiện trời đất (âm dương). VD: Nguyễn Du cũng cho Thúy Kiều sống trong không gian trời đất, xa gần (không gian đối xứng). - Không gian tĩnh lặng phù hợp với không gian ẩn dật (Ngõ trúc quanh co khách vắng teo) *Escapism (chủ nghĩa ẩn dật, lánh đời) - theo cách nói của Anh - Mỹ => Bài “Nhàn” => Không gian yên tĩnh. - Dưới ao có cá, buông cần rất lâu nhưng ko đc cá => người đi câu dù câu nhưng còn vướng => Người phát ngôn trong bài thơ rất tâm tư, mình phải đem cuộc đời, sự nghiệp của mình để đáp ơn nghĩa cho đất trời => nên câu cá không đc * Tổng bí thư Lê Duẩn: “Dân tộc ta, nhân dân ta, non sông đất nước ta đã sinh ra Hồ Chủ tịch người anh hùng dân tộc vĩ đại, và chính Người đã làm rạng rỡ dân tộc ta, nhân dân ta và non sông đất nước ta.” (nợ nam nhi) - Liên hệ với thuật hoài Đây mùa thu tới: - Mùa thu trong đây mùa thu tới rất buồn. - Speaker: tác giả/người thiếu nữ nhìn cảnh thu. - Bài thơ bỏ hết ý thức đối xứng, không gian vũ trụ. - Chịu tang, lệ ngàn hàng: bắt nguồn từ tư duy, triết học từ người châu Âu. Nhân loại trung tâm luận (anthropocentrism): niềm tin về đạo đức cho rằng con người có được đạo đức, giá trị nội tại. Các sự vật khác chỉ là giá trị, công cụ cho con người. gán cho sự vật trạng thái, cảm xúc của con người. Con người là cảm xúc => tả thiên nhiên hay so sánh với con người => con người trở về con người cá nhân, bản thể *So sánh “không có vua” và “một bữa no” để làm rõ mối quan hệ giữa nội dung và hình thức của tác phẩm văn học: - Nhận xét chung: + Không hề có tả thiên nhiên, chỉ tả xã hội và con người. *Thiên nhiên trong văn học VN: ẩn dụ và trữ tình.
+ Không gian: xã hội con người *Truyền thống văn học trung đại: sự đối lập gay gắt giữa thiên nhiên và xã hội. *Trong chữ hán, chữ trần: trần thế, hồng trần *Thiên nhiên trong sạch: + Nguyễn Du chỉ tả thiên nhiên với các nhân vật chính diễn. Kể cả khi tả ngoại hình của kẻ xấu cũng ko tả phức tạp => tả trần tục. + Tại sao Nguyễn Du chú ý đến tuổi của Mã giám sinh. thời nguyễn du cách đây mấy trăm năm, tuổi thọ con người thấp nên khoảng 50 tuổi là lão => Nguyễn Du tả thực MGS: đã già mà áo quần bảnh bao. “Bảnh bào” là khen áo quần tụi con nít (ngày xưa). ● “ghế trên ngồi tốt sỗ sàng ● mày rau nhẵn nhụi áo quần bảnh bao ● ngoại hình tú bà: Thoắt trông lờn lợt màu da/Ăn gì cao lớn đẫy đà làm sao? => Đặt các nhân vật xấu trong môi trường tả thực. Nhưng các nhân vật chính diện thì cố gắng miêu tả với thiên nhiên. (chị em thúy kiều). ● Tiểu thuyết “Tố Tâm” (Hoàng Ngọc Phách) : chi tiết Đạm Thủy ngày đầu tiên đến nhà cô Tố Tâm. Từ phía sau buồng, nhìn thấy mẹ cô Tố Tâm đi lên. Đạm Thủy nhìn thấy một bà cụ 48 - 49 tuổi. (ngày xưa nhiều lý do: chăm sóc sức khỏe kém, thiếu dinh dưỡng => chết sớm) ● Nguyễn Khuyến tuổi 50 là lão - Chú ý: + Hình thức nghệ thuật và nội dung - Cuộc sống xã hội xấu xa, dơ bẩn. Thiên thiên miêu tả cái đẹp. - Trong chí phèo: thị nở và chí phèo làm tình nơi vườn chuối trong đêm trăng sáng. Hình ảnh chí phèo chửi Bá Kiến (từ trong các ngõ tối,....). Vì sao là ngõ tối? (ko nói). Phải chăng đây là ẩn dụ cho không gian sống của dân làng vũ đại tăm tối => học thức không cao, tâm lý không tốt,..Nhưng tại sao lại là đêm trăng rằm: “ánh trăng trải trên đường trắng tinh” (con đường chí phèo đến vườn chuối). Người kể chuyện ở đây cho chí phèo thấy hai cảnh: bãi dâu trong gió thôi (chưa hiểu có ngụ ý gì, hay phải chăng chỉ gợi ý vùng quê này trồng dâu nuôi tằm). Cảnh thứ 2: chí phèo nhìn thấy những tàu chuối ngổn ngang như vườn người ta nuôi..Đây là đêm trăng đẹp, trữ tình, đến cả những tàu lá chiếu còn muốn làm tình (cong cong... dưới chân) thì con người muốn làm gì? Chỉ tàu lá chuối mới gợi còn rau muống thì không gợi. Nam Cao ít tả cảnh nhưng trong “Chí Phèo” tả cảnh rất hay. Đêm trăng và tàu lá chuối. Ánh trăng qua tàu lá chuối chiếu vào da thịt thị nở thì chí phèo vẫn cảm thấy xao động => còn nhân tính.
- Vợ chồng A Phủ: Mị làm dâu khốn khổ, cùng cực, lầm lũi trong xó cửa. Đêm về mùa xuân qua xó cửa => mùa xuân đã về => Mị vẫn còn tình yêu, sức sống mãnh liệt với đời. => vì sao NAM CAO VÀ NHT gạt bỏ thiên nhiên => hướng tới xã hội trần tục (cõi người ta). + Nam Cao: chết đói trong không gian nghèo nàn, lạc hậu. + NHT: không gian ngôi nhà nhỏ, không mở rộng. - Một bữa no: thường xuyên chuyển đổi điểm nhìn => sự toan tính, suy tính của người nông dân. Cốt truyện nam cao là cốt truyện tâm lý. Các sự kiện là điểm tựa để hướng đến miêu tả, đào sâu tâm lý nhân vật. + Các gia đình toan tính (Ai cũng nghĩ rằng: những bà già tính cẩn thận và chẳng bao nhiêu, bữa lưng bữa vực thế nào cũng đủ no; mà đã không no các cụ cũng chỉ lặng im, không ấm ức như những đồ trẻ nhãi, hơi một tí cũng đem chuyện nhà chủ đi kể với đủ mọi người hàng xóm,....,Thoạt tiên cơm nuôi tháng một đồng. Rồi cơm nuôi tháng năm hào. Rồi cơm nuôi, một năm bốn đồng. Rồi hai đồng. Rồi chẳng có đồng nào. Đến nước ấy mà cũng chẳng ma nào chịu được. Một hôm, người chủ cuối cùng sai bà xách hai cái lọ đi kín nước. Bà bào: bà chỉ có thể mang một lọ, cuối cùng làm vỡ và cho ít tiền về hưu ) => sự chuyển đổi điểm nhìn của người nông dân (bản chất tính toán của người nông dân). + Chuyển đổi tâm lý xoay quanh việc kiếm ăn. + Người kể chuyện không bình luận gì. + Cốt truyện đơn giản, không phức tạp + Miêu tả tâm lý khoan nhượng => đi guốc trong bụng con người - “Không có vua”: + Viết câu văn rất ngắn, trần trụi + Dùng phép liệt kê: “Khi về, cô Sinh mang theo bốn bộ quần áo mỏng, một áo dạ mặc rét, hai áo len, một vỏ chăn hoa, bốn cái xoong nhôm một cái xoong bột, một cái phích hai lít rưỡi, một cái chậu tắm, một tá khăn bông, tóm lại là một đống tiền, anh con trai nâng giá xe đạp,...”) => lối kể chuyện tàn nhẫn => Đánh giá con người qua vật chất => sự thật trần trụi. Liên hệ nhan đề với thuật ngữ “Chúa đã chết” (Phương tây) ● Trong “Tướng về hưu” => Thủy mang nhau thai về (thậm chí có dính chân, tay) để cho lợn, chó ăn. + Đi vào các tình tiết, các sự kiện một cách tàn nhẫn, không nhân nhượng => lối kể chuyện tàn nhẫn. + Dùng các nhân vật tự tố giác lẫn nhau + Thời gian sáng tối, gia đình sum họp

Tài liệu liên quan

x
Báo cáo lỗi download
Nội dung báo cáo



Chất lượng file Download bị lỗi:
Họ tên:
Email:
Bình luận
Trong quá trình tải gặp lỗi, sự cố,.. hoặc có thắc mắc gì vui lòng để lại bình luận dưới đây. Xin cảm ơn.