PDF Google Drive Downloader v1.1


Báo lỗi sự cố

Nội dung text Your elusive creative genius.pdf

Facebook: Bubu English – Tự học Tiếng Anh 1 Follow page Bubu English – Tự học Tiếng Anh để nhận bộ tài liệu tự học & ôn thi Tiếng Anh – IELTS – TOEIC mới nhất nhé! Your elusive creative genius Speaker: Elizabeth Gilbert Video: https://www.ted.com/talks/elizabeth_gilbert_your_elusive_creative_genius I am a writer. Writing books is my profession but it's more than that, of course. It is also my great lifelong love and fascination. And I don't expect that that's ever going to change. But, that said, something kind of peculiar has happened recently in my life and in my career, which has caused me to have to recalibrate my whole relationship with this work. Tôi là một nhà văn. Viết sách là chuyên môn của tôi, nhưng dĩ nhiên nó còn hơn thế nữa Đó là tình yêu và sự đam mê của cả cuộc đời tôi. Và tôi không hi vọng một ngày nào đó nó sẽ thay đổi. Nhưng gần đây đang có một số chuyện khác thường xảy ra trong cuộc sống và sự nghiệp của tôi đã khiến tôi phải điều chỉnh lại tất cả mối quan hệ của mình với công việc này. And the peculiar thing is that I recently wrote this book, this memoir called "Eat, Pray, Love" which, decidedly unlike any of my previous books, went out in the world for some reason, and became this big, mega- sensation, international bestseller thing. The result of which is that everywhere I go now, people treat me like I'm doomed. Và điều khác thường đó là việc gần đây tôi đã viết một quyển sách tên là "Ăn, Cầu nguyện, Yêu", khác hẳn với những quyển sách trước đây của tôi, quyển sách, được xuất bản vì lý do nào đó, rồi trở thành một hiện tượng lớn, gây xúc động mạnh mẽ, và thành sách bestseller trên toàn thế giới. Và kết quả của việc đó là tất cả những nơi tôi đến bây giờ mọi người đối xử với tôi như tôi đang phải chịu số phận rất bi đát. Seriously -- doomed, doomed! Like, they come up to me now, all worried, and they say, "Aren't you afraid you're never going to be able to top that?” Nghiêm túc đấy - rất bi đát, rất thê thảm! Giống như giờ đây, họ đến bên cạnh tôi, tất cả đều rất lo lắng, và họ hỏi, "Cô không sợ
Facebook: Bubu English – Tự học Tiếng Anh 2 Follow page Bubu English – Tự học Tiếng Anh để nhận bộ tài liệu tự học & ôn thi Tiếng Anh – IELTS – TOEIC mới nhất nhé! sao - không sợ là mình sẽ không thể viết hay hơn được?” So that's reassuring, you know. But it would be worse, except for that I happen to remember that over 20 years ago, when I was a teenager, when I first started telling people that I wanted to be a writer, I was met with this same sort of fear-based reaction. Bạn biết đấy. Nhưng nó có thể tệ hơn, ngoài trừ việc tôi tình cờ nhớ lại cách đây hơn 20 năm, lúc tôi còn là đứa trẻ, khi tôi bắt đầu nói với mọi người là tôi muốn trở thành nhà văn, tôi cũng gặp phải cùng một loại phản ứng sợ hãi này. And people would say, “Aren't you afraid you're never going to have any success? Aren't you afraid the humiliation of rejection will kill you? Aren't you afraid that you're going to work your whole life at this craft and nothing's ever going to come of it and you're going to die on a scrap heap of broken dreams with your mouth filled with bitter ash of failure?” Like that, you know. The answer -- the short answer to all those questions is, "Yes." Yes, I'm afraid of all those things. And I always have been. And I'm afraid of many, many more things besides that people can't even guess at, like seaweed and other things that are scary. But, when it comes to writing, the thing that I've been sort of thinking about lately, and wondering about lately, is why? You know, is it rational? Is it logical that anybody should be expected to be afraid of the work that they feel they were put on this Earth to do. Và người ta nói là, “Cô không sợ sau này sẽ cô sẽ không thành công sao? Cô không sợ là sự xấu hổ của việc bị thất bại sẽ giết chết cô sao? Cô không sợ là cô sẽ phải dành cả cuộc đời mình cho công việc này mà sẽ không tạo ra được gì hết và rồi cô sẽ chết trong đống đổ nát của những giấc mơ tan vỡ với vị đắng của sự thất bại?” Bạn biết đấy, cũng giống như vậy. Câu trả lời, một câu trả lời ngắn cho tất cả các câu hỏi ở trên là "Có". Có, tôi có sợ tất cả những vấn đề trên. Và vẫn luôn luôn như vậy. Và tôi còn sợ nhiều thứ khác bên cạnh đó nữa những thứ mà người ta thậm chí còn không thể đoán được nữa. Giống như tảo biển, và những thứ đáng sợ khác. Nhưng, khi nói đến chuyện viết lách vấn đề mà tôi đang suy nghĩ và đang tự hỏi gần đây, là tại sao? Bạn biết đấy, nó có bình thường không? Vấn đề có logic không khi người ta phải sợ hãi công việc mà họ cảm thấy họ được sinh ra trên Trái đất này để làm?
Facebook: Bubu English – Tự học Tiếng Anh 3 Follow page Bubu English – Tự học Tiếng Anh để nhận bộ tài liệu tự học & ôn thi Tiếng Anh – IELTS – TOEIC mới nhất nhé! And what is it specifically about creative ventures that seems to make us really nervous about each other's mental health in a way that other careers kind of don't do, you know? Like my dad, for example, was a chemical engineer and I don't recall once in his 40 years of chemical engineering anybody asking him if he was afraid to be a chemical engineer, you know? "That chemical-engineering block, John, how's it going?" It just didn't come up like that, you know? But to be fair, chemical engineers as a group haven't really earned a reputation over the centuries for being alcoholic manicdepressives. We writers, we kind of do have that reputation, and not just writers, but creative people across all genres, it seems, have this reputation for being enormously mentally unstable. And all you have to do is look at the very grim death count in the 20th century alone, of really magnificent creative minds who died young and often at their own hands, you know? And even the ones who didn't literally commit suicide seem to be really undone by their gifts, you know. Norman Mailer, just before he died, last interview, he said, "Every one of my books has killed me a little more." Bạn biết đấy, có điều gì đặc trưng ở những công việc liên quan đến tính sáng tạo lại khiến chúng ta thực sự lo lắng về sức khỏe tinh thần của nhau, trong khi những nghề khác lại không như vậy? Ví dụ như bố tôi là một kỹ sư hóa học và tôi hoàn toàn không nhớ có bất cứ 1 lần nào trong suốt 40 năm làm việc có người hỏi ông liệu ông có sợ trở thành một kỹ sư hóa học không. “Nó không phải là - công việc kỹ sư đang bị bí à, mọi việc thế nào hả John?” Mọi việc nó không như vậy, đúng không? Nhưng công bằng mà nói, những kỹ sư hóa học nằm trong 1 nhóm người trong suốt hằng mấy thế kỷ qua, không có chút tiếng tăm gì trong việc trở thành những người nghiện rượu hay vui buồn thất thường. Chúng tôi, những nhà văn, thì lại có tiếng tăm đó và không chỉ những nhà văn thôi, mà dường như những người làm công việc sáng tạo ở tất cả mọi thể loại, đều nổi tiếng trong việc hoàn toàn không ổn định về mặt tinh thần. Và tất cả những gì chúng ta phải làm là nhìn vào số người chết khổng lồ của những bộ óc sáng tạo thật sự vĩ đại, chỉ riêng trong thế kỷ 20 thôi, những người đã chết trẻ và thường là do tự sát, bạn biết đấy? Và thậm chí đối với những người không thực sự tự tử thì họ có vẻ cũng còn dang dở trong công việc của mình. Norman Mailer, ngay trước khi chết, vào buổi phỏng vấn cuối cùng ông đã nói "Mỗi quyển sách mà tôi đã viết lại giết tôi thêm 1 chút".
Facebook: Bubu English – Tự học Tiếng Anh 4 Follow page Bubu English – Tự học Tiếng Anh để nhận bộ tài liệu tự học & ôn thi Tiếng Anh – IELTS – TOEIC mới nhất nhé! An extraordinary statement to make about your life's work. But we don't even blink when we hear somebody say this, because we've heard that kind of stuff for so long and somehow we've completely internalized and accepted collectively this notion that creativity and suffering are somehow inherently linked and that artistry, in the end, will always ultimately lead to anguish. And the question that I want to ask everybody here today is are you guys all cool with that idea? Are you comfortable with that? Because you look at it even from an inch away and, you know -- I'm not at all comfortable with that assumption. I think it's odious. And I also think it's dangerous, and I don't want to see it perpetuated into the next century. I think it's better if we encourage our great creative minds to live. And I definitely know that, in my case -- in my situation -- it would be very dangerous for me to start sort of leaking down that dark path of assumption, particularly given the circumstance that I'm in right now in my career. Which is -- you know, like check it out, I'm pretty young, I'm only about 40 years old. I still have maybe another four decades of work left in me. Thật là một câu nhận xét khác thường về sự nghiệp cả đời của mình. Nhưng chúng ta thậm chí còn không nháy mắt khi nghe ai đó nói như vậy vì chúng ta vẫn nghe những thứ như vậy từ rất lâu rồi và theo một cách nào đó chúng ta đã tiếp thu và cùng nhau chấp nhận là tính sáng tạo và sự đau khổ vốn dĩ theo 1 cách nào đó đã gắn liền với nhau rồi và nghệ thuật, cuối cùng sẽ dẫn đến sự đau khổ. Và câu hỏi tôi muốn hỏi mọi người ở đây hôm nay là các bạn có cảm thấy bình thường với quan niệm này không? Bạn có cảm thấy thoải mái với nó không? Vì bạn đang nhìn nó thậm chí từ cách xa 1 dặm và, bạn biết đấy, tôi hoàn toàn không thoải mái với giả thuyết ấy chút nào hết. Tôi nghĩ nó thật ghê tởm. Và tôi còn nghĩ nó thật nguy hiểm nữa, và tôi không muốn thấy nó tồn tại mãi cho đến những thế kỷ sau. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu chúng ta khuyến khích những tài năng sáng tạo sống. Và tôi hoàn toàn biết là, trong trường hợp của tôi, nó sẽ rất nguy hiểm nếu như tôi rớt vào viễn cảnh tăm tối của giả thuyết đó, đặc biệt là giờ đây khi tôi đang ở vị trí hiện tại trong sự nghiệp của mình. Bạn biết đấy, để xem nào, tôi còn khá trẻ, tôi chỉ mới vào khoảng 40 tuổi. Tôi có thể còn có thêm 40 năm trong nghề nữa.

Tài liệu liên quan

x
Báo cáo lỗi download
Nội dung báo cáo



Chất lượng file Download bị lỗi:
Họ tên:
Email:
Bình luận
Trong quá trình tải gặp lỗi, sự cố,.. hoặc có thắc mắc gì vui lòng để lại bình luận dưới đây. Xin cảm ơn.