Nội dung text ĐÁP ÁN ĐỀ ÔN TẬP KIỂM TRA CUỐI KÌ 2 (28/04/2025)
- Khát vọng vươn tới những giá trị tốt đẹp: Văn chương không chỉ phản ánh hiện thực mà còn hướng con người đến những giá trị chân, thiện, mỹ. Sự nỗ lực không ngừng của con người thường xuất phát từ khát vọng vươn tới những điều tốt đẹp đó, và điều này chạm đến những rung động sâu thẳm trong trái tim người nghệ sĩ. - Sự trân trọng đối với cuộc sống và con người: Việc “thu nhặt gom góp được chút ít từ “biển” văn chương” cho thấy sự quan sát, lắng nghe và trân trọng của tác giả đối với cuộc sống và con người. Chính sự trân trọng đó khiến trái tim tác giả cảm động trước những nỗ lực không mệt mỏi của con người trong hành trình tồn tại và phát triển. Câu 6 (1,0đ): Lí giải tính đa nghĩa của ngôn ngữ nghệ thuật trong một câu văn từ đoạn trích? Một câu văn tiêu biểu thể hiện tính đa nghĩa của ngôn ngữ nghệ thuật trong đoạn trích là: Văn chương với tôi mà nói càng ngày càng rõ “thù hình” là một nữ hoàng”. Tuy nhiên “cô ta” biến đổi không ngừng: Khi là cảnh, khi là người, khi là hồn, khi là xác, khi là đàn ông, khi là đàn bà, khi già bủng beo, khi trẻ mơn mởn...”. Tính đa nghĩa của câu văn này thể hiện ở: - Ẩn dụ “văn chương” với “nữ hoàng”: Việc ví văn chương như một “nữ hoàng” gợi lên sự cao quý, quyền lực, vẻ đẹp và tầm ảnh hưởng của nó đối với đời sống tinh thần của con người. Tuy nhiên, “nữ hoàng” này không cố định mà luôn biến đổi. - Loạt so sánh “khi là cảnh, khi là người, khi là hồn, khi là xác...”: Những hình ảnh so sánh này không mang một ý nghĩa cụ thể, duy nhất mà gợi ra nhiều liên tưởng khác nhau. “Cánh” có thể tượng trưng cho sự bay bổng, tự do; “người” cho sự gần gũi, đồng cảm; “hồn” cho chiều sâu tâm linh; “xác” cho sự hiện hữu vật chất... Sự đa dạng này cho thấy văn chương có thể chạm đến mọi khía cạnh của đời sống và tâm hồn con người. - Sự tương phản “già buồn bã” - “trẻ mơn mởn”: Sự đối lập này cho thấy văn chương có khả năng phản ánh mọi cung bậc cảm xúc, mọi giai đoạn của cuộc đời. - Dấu ngoặc kép: Việc đặt “thù hình” trong dấu ngoặc kép cho thấy đây là một khái niệm mà tác giả muốn nhấn mạnh, nhưng đồng thời cũng ngầm ý rằng “hình dạng” của văn chương không cố định, mà đang trong quá trình “càng ngày càng rõ” trong nhận thức của tác giả. Như vậy, ngôn ngữ nghệ thuật trong câu văn này sử dụng ẩn dụ, so sánh, tương phản một cách linh hoạt, tạo ra nhiều lớp nghĩa, khơi gợi những cảm xúc và suy tư đa chiều cho người đọc về bản chất phức tạp và phong phú của văn chương. Câu 7 (1,0đ): Nêu quan điểm của anh/chị trước câu: “Khai thiên lập địa đến muôn triệu năm sau, miễn tư duy còn tồn tại, còn sự nghĩ suy, văn chương vẫn còn”. Câu “Khai thiên lập địa đến muôn triệu năm sau, miễn tư duy còn tồn tại, còn sự nghĩ suy, văn chương vẫn còn” thể hiện một quan điểm sâu sắc và đầy tính khẳng định về sự trường tồn của tư duy và văn chương. Tôi hoàn toàn đồng tình với ý nghĩa mà câu văn này truyền tải: - Sự bất diệt của tư duy và văn chương: “Khai thiên lập địa đến muôn triệu năm sau” gợi lên một khoảng thời gian vô cùng dài, gần như là vĩnh hằng. Câu văn khẳng định rằng, chỉ cần con người còn khả năng tư duy, còn những trăn trở, suy nghĩ, thì