PDF Google Drive Downloader v1.1


Báo lỗi sự cố

Nội dung text (HOÀN) DÃ HỎA.docx

CHƯƠNG 1 Lâm Vãn Vãn và người cha Lâm Triều Sinh đã không gặp nhau suốt hai năm, từ khi cô còn học lớp 10, cha cô đã lên núi nhận thầu vài ngọn núi để trồng cây, bọn họ rất ít khi gặp mặt, mỗi năm ăn tết chỉ đoàn tụ một lần, thời gian còn lại cả hai đều chia cách hai nơi. Lâm Vãn Vãn vẫn còn nhớ rõ lúc còn nhỏ, cha cô rất thương cô, ngoại trừ công việc, cha gần như dành hết thời gian cá nhân của mình cho cô, dỗ cô ăn cơm, chơi đùa với cô, ru cô ngủ, thường xuyên ôm hôn cô, nhưng đợi tới khi cô lên cấp hai, cha cô dường như thay đổi thành người khác, không còn hôn cô nữa, còn chạy vào trong núi nhận thầu mấy ngọn núi để trồng cây, mặc dù cha cô giải thích rằng mình muốn kiếm tiền, nhưng Lâm Vãn Vãn vẫn có thể cảm nhận được sự khác lạ, cha cô cố ý cách xa cô, cô không biết bản thân đã làm sai điều gì, cô đã từng khóc lóc ầm ĩ với cha, nhưng cuối cùng cha cô vẫn đi xa. Bây giờ Lâm Vãn Vãn là sinh viên năm nhất của học viện mỹ thuật ở thủ đô, năm nay đề tài của cô là vẽ thực vật, cô lập tức nghĩ tới việc đi tìm cha mình, mặc dù hiện tại cả hai không còn thân thiết như trước, nhưng hai năm không gặp, Vãn Vãn vẫn rất nhớ cha, chuyến đi này không những giúp cô hoàn thành đề tài, còn có thể giúp cô hàn gắn quan hệ của hai người, thật sự là một công đôi việc. Mẹ cô vốn muốn đi chung, nhưng lại bị công việc quấn lấy, đành phải tới sau, thế nên Vãn Vãn đã một mình kéo theo hành lý lên máy bay tới tỉnh Z. Trước khi đi, cô đã gọi cho cha mình, cha nghe thấy thì có chút không thích, cuộc sống trong núi vốn nhàm chán, hắn sợ Vãn Vãn không quen, Vãn Vãn có thể nhận ra giọng điệu từ chối của cha mình,
lòng cô có chút buồn bã, nhưng vẫn quyết tâm muốn đi, cha cô cuối cùng cũng không nói gì nữa, chỉ bảo sẽ tới sân bay đón Vãn Vãn. Máy bay đáp xuống thành phố cấp hai của tỉnh Z, Vãn Vãn vừa ra khỏi hành lang đã nhìn thấy cha mình đứng giữa đám người, thân hình cao lớn và khuôn mặt tuấn của hắn không khác nào hạc giữa bầy gà. Trong lòng Vãn Vãn đắc ý nghĩ Cha của cô thật là đẹp trai, dù đã 40 nhưng vẫn là soái ca hạng nhất Lúc còn trẻ, cha cô từng đi lính, cơ thể hết sức cường tráng, mặt mũi lại đẹp trai, dù 40 tuổi nhưng thoạt nhìn chỉ hơn 30, mới hai năm không gặp mà cha cô còn cao lớn và đen hơn. “Cha ” Vãn Vãn nhón chân, hưng phấn vẫy tay về phía cha mình. Vẻ ngoài của Vãn Vãn giống mẹ cô như đúc, bộ dáng xinh đẹp tinh xảo, dáng người cao 160cm, đứng bên cạnh người cha 185cm trông có vẻ hết sức nhỏ bé đáng yêụ Lâm Triều Sinh mặc dù nói rằng không quá muốn con gái tới chỗ mình, nhưng khi thật sự nhìn thấy, trong lòng hắn cũng rất vui vẻ, chạy chậm tới đón cô, hắn định ôm lấy Vãn Vãn, nhưng tới khi đối diện, hắn đột nhiên trở nên căng thẳng, chỉ mỉm cười gọi “Vãn Vãn.” Vãn Vãn tuy đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy cha mình lạnh nhạt như vậy vẫn làm cô chua xót trong lòng, cô bĩu môi, đôi mắt đỏ ửng, làm nũng với hắn “Cha, hai năm không gặp, con có thể ôm cha một cái không?” CHƯƠNG 2
Vẻ mặt Lâm Triều Sinh cứng đờ hai giây, cuối cùng vẫn giang tay, nói “Tới đây nào.” Vãn Vãn lập tức vui vẻ, chạy chậm tới rồi đột ngột nhảy lên, hai tay ôm chặt cổ hắn, hai chân quấn lấy eo, tư thế cứ như một con gấu koala bám lấy thân cây. Cô dựa đầu mình lên vai hắn, nhỏ giọng nói “Cha, con rất nhớ cha ” Mặc dù cô đã 19 tuổi, nhưng trước mặt người cha cao lớn của mình vẫn chỉ như một đứa trẻ, cân nặng cũng nhẹ, cha cô không ngờ cô lại trực tiếp nhảy vào lòng mình, mạnh mẽ đón được cô, nhắm mắt khàn giọng nói “Cha cũng rất nhớ cục cưng, nhớ nhiều lắm.” Hai cha con ôm nhau một hồi, Lâm Triều Sinh lúc này mới thả Vãn Vãn xuống “Đi thôi, cha đưa con về nông trang.” “Vâng ” Lâm Triều Sinh vươn tay kéo lấy hành lý của Vãn Vãn, kéo ra ngoài, bởi vì vóc dáng hắn cao lớn, bước chân cũng dài hơn người thường, Vãn Vãn phải chạy chậm để đuổi kịp, cuối cùng nắm lấy bàn tay lớn của cha mình. Lâm Triều Sinh được con gái nắm tay có chút không quen, nhưng cuối cùng cũng không rút ra. Vãn Vãn thấy cha không từ chối hành động thân mật của mình, trong lòng hết sức vui vẻ, nghĩ thầm rằng về sau cô sẽ quấn lấy cha
như vậy, lúc đó quan hệ của cả hai chắc chắn có thể quay trở lại lúc nhỏ Mất ba tiếng để đi từ sân bay về nông trang, đợi tới nơi thì hoàng hôn cũng đã buông xuống, làm bầu trời nhuốm đẫm màu đỏ rực. Nông trang là của cha cô, một nông gia nhạc để nghỉ phép, bên trong có không ít phòng, nhưng cha cô lại dẫn cô vào một căn nhà nhỏ có sân, đó là nhà riêng của cha. “Cha đã để sẵn căn phòng lớn nhất cho con, con xem thử có thích không? Bên ngoài cửa sổ là hoa viên, đi ra bên ngoài chính là núi.” Cha đưa Vãn Vãn vào trong một căn phòng được trang trí giản lượt “Mỗi ngày trong phòng đều có người tới quét dọn, quần áo cũng có người tới lấy đi giặc, những chuyện này con không cần làm.” Vãn Vãn ngắm nhìn khắp nơi, nói với cha mình “Nơi này của cha có phong cảnh thật đẹp, tại sao luôn không cho con tới?” Hai mắt Lâm Triều Sinh lóe sáng, không dám nhìn về phía cô, chỉ qua loa nói “Chõ này bình thường rất im lặng, cũng không có hoạt động giải trí gì, cha sợ con buồn chán.” Vãn Vãn lắc đầu “Chỉ cần có cha thì sẽ không buồn.” Cô chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Lâm Triều Sinh “Cha, có phải cha có người phụ nữ khác ở bên ngoài không? Cho nên mới không cho con tới đây? ” Lâm Triều Sinh vừa bực mình vừa buồn cười “Con nghĩ lung tung cái gì vậy, mỗi ngày cha đều chỉ biết làm việc, ở đâu ra mà có người phụ nữ khác.”

Tài liệu liên quan

x
Báo cáo lỗi download
Nội dung báo cáo



Chất lượng file Download bị lỗi:
Họ tên:
Email:
Bình luận
Trong quá trình tải gặp lỗi, sự cố,.. hoặc có thắc mắc gì vui lòng để lại bình luận dưới đây. Xin cảm ơn.