PDF Google Drive Downloader v1.1


Báo lỗi sự cố

Nội dung text CD 9 - GIÀU TÂM THÁI (2).docx

GIÀU TÂM THÁI Giàu tâm thái: Tâm thái được hiểu là trạng thái cảm xúc của nội tâm. Người làm chủ tâm thái là người chủ động chọn lựa và chịu trách nhiệm với chọn lựa bên trong nội tâm để làm chủ hoàn cảnh bên ngoài. Chọn Tình để đối đãi,Tánh để phân tích phân biệt, Tâm để đón nhận. Chúng ta linh hoạt 3 trạng thái cảm xúc này. Người giàu tâm thái là người luôn giữ được xuyên suốt cảm xúc trân trọng biết ơn ở tình, bao dung ở tánh và an vui ở tâm. Khi thông điệp truyền tải đến chúng ta, chúng ta luôn giữ được trạng thái Trân Trọng Biết Ơn ở lớp Tình, chúng ta luôn Trân Trọng Biết Ơn những người xung quanh,đặc biệt là gia đình mặc dù có rất nhiều cảm xúc ở Tình. Nhưng khi sự việc bất như ý xảy ra không cho phép trân trọng biết ơn điều đó thì chúng ta dùng lớp Tánh để Bao Dung (không phân tích phân biệt, dừng lại tham và tưởng), nếu không được nữa thì dùng Tâm để An Vui. Một người mà giữ được 1 trong 3 trạng thái này luôn phiên với nhau phù hợp với hoàn cảnh thì gọi là người giàu tâm thái. Chúng ta sẽ giữ được trạng thái rung động điện từ của nội tâm từ cân bằng đến dương, tần số rung động năng lượng từ cao đến siêu cao. Trân Trọng Biết Ơn: (là 1 từ chứ không phải 2 từ) là 1 trong những trạng thái cảm xúc của nội tâm rất đặc biệt. Có nguồn năng lượng của Trân Trọng Biết Ơn sẽ xóa đi oán trách. Trân trọng mới sở hữu, Biết ơn mới thiên trường địa cửu. Người sở hữu không trân trọng, người trân trọng sẽ sở hữu.
Mình có trân trọng chồng, sự trân trọng của mình chưa đủ độ, nhưng ai trân trọng hơn họ sẽ được sở hữu. Chúng ta chưa trân trọng hơn nên tiền chưa tụ về với chúng ta. Trân trọng biết ơn kèm theo cùng với 1 trạng thái cảm xúc thì cái đó rất khủng, là nguồn năng lượng để bội tăng hơn những gì mình mong muốn. Một ngôi nhà được chăm sóc bởi 1 người luôn trân trọng biết ơn thì nó luôn luôn mới, luôn đẹp. Tại sao sức khỏe chúng ta có vấn đề, sắc đẹp của chúng ta có vấn đề bởi vì chúng ta thiếu trân trọng biết ơn cái thân này, chứ không phải có vấn đề, đây là tâm thái của chúng ta bởi vì tâm thái con người ảnh hưởng đến tần số rung động năng lượng của họ. Trân trọng là tốc độ, biết ơn là phương hướng. Con người có trân trọng thì làm việc gì cũng nhanh hơn bình thường, mình trân trọng cơ hội việc học thì học rất nhanh; khởi tạo lòng biết ơn sẽ cho mình hướng đi đúng,nếu mất phương hướng trong cuộc đời là do thiếu đi lòng biết ơn. Ngay khi mở được ngọn đèn trí tuệ rồi chúng ta hãy ngay và liền làm giàu tâm thái, cấp bách nhất chúng ta cần chuyển đổi để tụ, bội tăng hơn những gì mong muốn là nguồn năng lượng của trân trọng biết ơn. Thay vì làm gì để chuyển đổi cuộc đời thì thay đổi tâm thái là tích tắt thay đổi cuộc đời. Con người chúng ta không phải lúc nào cũng xuyên suốt trân trọng biết ơn được, mà chúng ta xuyên suốt trân trọng biết ơn, bao dung và an vui luân phiên nhau. Những đồ vật mình trân trọng biết ơn sẽ tồn tại bên mình lâu dài qua năm tháng. Nguồn năng lượng của trân trọng biết ơn luôn hiện hữu trong con người chúng ta, về bản chất không cần tập trân trọng biết ơn mà chỉ cần thấu hiểu sự tồn tại của trạng thái cảm xúc trân trọng biết ơn. Khuynh hướng nội tâm : ai trao cho 1 ân huệ là đã cảm thấy trân trọng biết ơn Khi trân trọng biết ơn xuất hiện >< oán trách biến mất hiển nhiên “ >< trân trọng biết ơn “ cảm động “ >< hiển nhiên “
Điều mình cảm thấy mình không xứng đáng có nhưng mình lại có thì sự cảm động lại xuất hiện. Điều này vượt qua tham tưởng của mình, mình không đang được như vậy nhưng mình lại được nên cảm động xuất hiện. Con người quá tham tưởng người khác làm điều gì cho mình thì sự cảm động khó xuất hiện. Ví dụ mình tham tưởng cha mẹ mình phải lo cho mình, đến khi cha mẹ lo cho mình thì mình thấy hiển nhiên, nhưng mình sinh ra trong một gia đình nghèo khổ tận cùng, cái gì mình cũng giúp. Một ngày đẹp trời cha mẹ đưa cho mình một ít tiền để sài thôi mình đã khóc muốn chết rồi, sao bữa nay cha mẹ lại lo cho mình là bởi vì điều mình không xứng đáng có nhưng mình lại có; ngược lại một số con cái, cha mẹ lúc nào cũng lo lo, trong tham tưởng của mình là mình xứng đáng nên kết quả là sự hiển nhiên hình thành. Người phụ nữ tại sao ít nguồn năng lượng biết ơn chồng, tại vì mình là phụ nữ, mình xinh đẹp, anh cưới mình về là phải chịu trách nhiệm với mình nên ảnh phải hiển nhiên cái này, cái kia với mình, tôi là phụ nữ mà, tôi là vợ của anh mà, tôi xứng đáng được yêu thương mà… vậy thà yêu thương người hàng xóm vì lâu lâu qua giúp một cái biết ơn suốt cuộc đời… một cái bẩy lớn của nội tâm. Đầu tiên chúng ta khó khăn, không có ai trong xã hội giúp đỡ chúng ta, có một người giúp đỡ chúng ta, chúng ta trân trọng biết ơn, cảm động. Và nhiều lần như thế đều giúp chúng ta,… đến một lúc nào đó người ta có nội lực nhưng không giúp đỡ chúng ta dẫn đến oán trách sẽ hình thành, đây là bẫy nội tâm rất lớn  trạng thái mặc định hiển nhiên trong mối quan hệ giữa con người với con người. Cho tiền con 1 lần, 1 ngày, hằng ngày,…đến 1 ngày không cho con nữa sẽ oán trách. Một con người tồn tại liên quan đến hàng triệu con người : người Trung Quốc tạo công nghệ zoom tại Mỹ, màn hình Hàn Quốc, máy tính, điện thoại,.. Để có lớp học hôm nay nhưng chúng ta hiển nhiên có tiền là mua được mọi thứ. Làm sao nuôi dưỡng sự cảm động? Nuôi dưỡng sự cảm động bằng tâm niệm: việc người khác làm cho mình là điều không nên, điều mình làm cho người khác là điều nên làm. Ý nghĩa: Khi mình nhận một ân huệ nào đó của con người hay là sự hỗ trợ nào đó của con người thì mình cảm giác được về công đức, phước đức việc mình giúp đỡ cho người ta thì mình tích lũy được công đức, phước đức của mình, đáng lẽ mình phải làm điều đó mới đúng nhưng bây giờ điều đó người ta làm cho mình thì để
cho xứng đáng được điều đó mình không nên (mình đã nhận rồi) nhưng mình cảm giác mình không nên được nhận điều đó nên làm cho mình cảm động, trong nội tâm mình tự có lòng biết ơn rất lớn, qua thời gian việc này ăn sâu vô tiềm thức nó phát ra, nó sẽ không hình thành sự hiển nhiên trong tâm trí, từ từ xuất hiện trân trọng biết ơn. Tương tự cho con của mình : một đứa trẻ mới ra đời, chưa làm được gì nhưng mình cũng trân trọng biết ơn sự hiện diện của con, tại sao không giữ được cảm xúc đó khi con lớn. Lớn lên mình tham tưởng con sẽ làm điều này, con làm điều kia với mình, hiển nhiên là con mình nên con phải lo ăn học, nói phải nghe,… từ từ hiển nhiên nên không trân trọng biết ơn con cái nữa, nên sự oán trách sẽ tăng sinh. Mình trân trọng biết ơn nhân viên của mình thì từ từ nhân quả sẽ được thực thi, tự khắc người ta sẽ trân trọng biết ơn lại. Từ cội nguồn cuộc sống: Quản trị hình ảnh tâm trí bên trong thì sẽ phản ánh lại hình ảnh bên ngoài, quản trị được hành vi cái cho đi công đức phước đức, quản trị khái niệm nguồn ánh sáng, khái niệm nguồn có lợi của mình, đừng để người ta xâm hại vô khái niệm nguồn không tốt về con người, về cuộc sống  đơn giản thay đổi tần số rung động năng lượng  nhìn cuộc đời khác. Mình chỉ thay đổi nhận thức của mình thôi, nuôi dưỡng sự cảm động  trân trọng biết ơn. Ai mà đi quản trị nội tâm của người xung quanh. Khi bước lên phát biểu dùng từ “Rất là trân trọng biết ơn…” sẽ gọi tổng nghiệp tốt của mình ra  nói chuyện lưu loát. Đây là cách dùng năng lượng trân trọng biết ơn để gọi tổng nghiệp tốt. Mình trân trọng những gì quá khứ đã trôi qua và biết ơn những gì đã trải qua trong quá khứ sẽ thuận lợi cho mối quan hệ cho tương lai. Mình không hoài niệm về quá khứ, trân trọng quá khứ chứ không phải mong cầu quá khứ, những gì tôi trải qua tôi trân trọng biết ơn những gì đã qua, tôi không còn sở hữu được nó nữa nhưng cho tôi quay lại chọn lựa tôi cũng không thay đổi, những gì mình đi qua mình đã sai nhưng nhận thức lúc đó của mình là như vậy rồi. Không nói những gì không tốt đẹp khi chia tay, mình phải thấy tự hào với mối quan hệ của mình trước đây.

Tài liệu liên quan

x
Báo cáo lỗi download
Nội dung báo cáo



Chất lượng file Download bị lỗi:
Họ tên:
Email:
Bình luận
Trong quá trình tải gặp lỗi, sự cố,.. hoặc có thắc mắc gì vui lòng để lại bình luận dưới đây. Xin cảm ơn.