Nội dung text File 02: Nghị luận văn học
GAC VAN L ư u ý : Đ â y là t ài liệ u q u à t ặ n g đ ư ợ c biê n s o ạ n, s ư u t ầ m, t ổ n g h ợ p b ởi đ ội n g ũ G A C VA N, v ới m ụ c đ í c h giú p c h o c á c b ạ n H S c ó t h ê m n hiề u kiế n t h ứ c b ổ í c h, đ ộ c đ á o, p h ụ c v ụ c h o c á c k ỳ t hi c ủ a m ì n h. C á c b ạ n v ui lò n g k h ô n g m u a - b á n lại d ư ới bất kỳ hình thức nào. Để đảm bảo tài liệu không bị sử dụng với mục đích xấu, GAC VAN sẽ đóng quyền in, tải tài liệu. Bạn chịu khó học và đọc trên nền tảng số (đừng “yêu cầu quyền chỉnh sửa” nhen). Phần II - Nghị luận văn học *** Những trích dẫn, nhận định LLVH độc đáo 1. Thơ khác kinh cầu. Nó không tạo ra những cơn mê tập thể. Nó không ru rín” mà nó mê hoặc con người bằng “sự thức tỉnh”. “Thơ chỉ dành cho từng người một. Và khi một người đọc thơ cho mình, là người ấy đã đồng hiện với một giáo đường. Vì vậy, có thể coi một người đọc thơ như nghìn người đọc kinh. (Thanh Thảo – “Tản mạn về thơ”. Tr.79) 2. Đối với nhà thơ thì cách viết, bút pháp của anh ta là một nửa việc làm. Dù bài thơ thể hiện ý tứ độc đáo đến đâu, nó cũng nhất thiết phải đẹp. Không chỉ đơn giản là đẹp mà còn đẹp một cách riêng. Đối với nhà thơ, tìm cho ra bút pháp của mình – nghĩa là trở thành nhà thơ.” (Raxun Gamzatop) 3. Người làm xiếc đi dây rất khó Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn Đi trọn đời trên con đường chân thật (Phùng Quán) 4. Thông qua tác phẩm, cá nhân nhà văn chuyển đi một thông điệp chủ quan nhưng tàng chứa những vấn nạn chung của cộng đồng mình sống, của nhân loại (Nguyễn Huy Thiệp)
GAC VAN 5. N h ữ n g d ấ u hiệ u, t í n hiệ u n h ư n h ữ n g c ái m ã ẩ n d ấ u t r o n g t á c p h ẩ m m à n g ư ời tiếp nhận đã thức nhận được (Jauss) 6. Tác phẩm văn học đi vào cuộc sống giống như một quả pháo bông bắn lên bầu trời. Bản thân nó phải có thuốc pháo và các hợp chất hóa học khác mới tạo nên âm hưởng và màu sắc trên nền trời. Nhưng vẻ đẹp đó còn phụ thuộc vào chính không gian bầu trời: trong sáng hay u ám, có trăng hay không có ánh trăng, có sương mù hay không có sương mù. (Theo Lí luận văn học- vấn đề và suy nghĩ) 7. Sự còn lại mất đi của số phận những tác phẩm văn học cũng như những đời văn trong độ lùi thời gian bao giờ cũng ngầm chứa đựng một sự lựa chọn của người đọc. (Báo văn nghệ, Hà Nội) 8. Một xã hội không có văn chương, hay một xã hội trong đó văn chương bị xua đuổi - như một tật xấu ngấm ngầm - ra ngoài lề đời sống xã hội và cá nhân, và bị biến thành một cái gì giống như một thứ giáo phái tà đạo, thì đó là một xã hội bị mắc đọa trở thành man rợ về phương diện tinh thần, và thậm chí có nguy cơ đánh mất nền tự do của nó. (Mario Vargas Llosa) Những diễn từ của chủ nhân giải Nobel văn học 1. Tôi chỉ còn biết cứu mình bằng văn chương nghệ thuật. Nói thế không có nghĩa là tôi chỉ làm văn chương thuần túy, cắt đứt với xã hội. Không phải. Tôi coi sáng tạo văn chương là một thách thức của cá nhân đối với xã hội. Dù cho sự thách thức đó có nhỏ bé đi nữa, nó vẫn để lại được một vị thế. (Diễn từ đạt giải Nobel 2000 - Cao Hành Kiện) 2. Một vị nghệ sĩ tưởng chừng mình là đấng sáng tạo của thế giới tinh thần độc lập, và tự chất lên đôi vai của mình cái hành động sáng tạo ra thế giới đó, cư dân của nó, trách nhiệm vô biên đối với nó, nhưng liền bị gãy sống lưng – vì một sức nặng như thế thì một kẻ thiên tài trần thế làm sao kham nổi. (Diễn từ đạt giải Nobel 1970 - Solzhenitsyn) 3. Họ là hai chiếc lò rực lửa, còn tôi là một khối băng. Nếu tôi quá sát họ thì tôi sẽ bị hóa hơi. Theo tôi, một tác giả này ảnh hưởng tới một tác giả khác khi cả hai