PDF Google Drive Downloader v1.1


Báo lỗi sự cố

Nội dung text Thơ tự do. Có một nỗi niềm khi xa - Bình Nguyên Trang.docx

1 CÓ MỘT NỖI NIỀM KHI XA Đã lâu lắm không về thăm trường cũ Nhớ nôn nao nét phấn của thầy Những gương mặt lo âu đầy năm tháng Mùa thi sang nắng dội lên ngày. Cuối sân trường biếc lắm màu mây Con ve chết đến giờ chưa lột xác Tháng năm trôi trên cái màu rất bạc Áo cô, tóc thầy khúc phôi pha... Bạn bè xưa tóc túm đuôi gà Ôi mai chua - bốn mùa chua - đến khiếp Dẫu biết ngày mai ta về chẳng kịp Con mưa dai xóa sạch chỗ ta ngồi. Em gái yêu, ta biết mình có lỗi Chẳng giữ được gì sau mỗi trang thơ Vô tâm với cả ngôi trường ngày cũ Nên chiều nay ta độc thoại với mình Ta nói làm sao rằng mỗi bình minh Ta đứng lặng nghe ngoài thềm lá khóc Ta viết cho mình câu thơ khó nhọc Trước giảng đường ước một nẻo xa xưa. Có nghĩa gì mà tạ lỗi với trời mưa Nỗi day dứt về mái trường ngày cũ Ta rồi sẽ về trong mùa mất ngủ. Còn hộc bàn nào cho ta viết thơ? Ta đối diện ta mà chẳng bất ngờ Chẳng dám bước dù cổng trường vẫn mở. Thầy cô không nhận ra Và em nữa, sẽ chẳng bao giờ Biết được sự trở về của ta trong cơn mên gủ Chỉ không gian ngày cũ nhận ra mình. Ta giữ gì làm của riêng khi xa Không nhiều lắm - làm sao mà giữ được


4 Đặc biệt, biện pháp nhân hóa “nắng dội lên ngày” không chỉ tái hiện cái nóng gay gắt của mùa thi mà còn ẩn dụ cho những áp lực, lo âu của tuổi học trò trước mỗi kỳ kiểm tra quan trọng. Qua những dòng thơ ấy, người đọc cảm nhận được sự gắn bó thiêng liêng của nhân vật trữ tình với mái trường thân yêu, nơi ghi dấu bao kỷ niệm đẹp đẽ. Tiếp đến, bốn câu thơ sau tiếp tục khắc họa không gian trường học trong ký ức: “Cuối sân trường biếc lắm màu mây Con ve chết đến giờ chưa lột xác Tháng năm trôi trên cái màu rất bạc Áo cô, tóc thầy khúc phôi pha…” Hình ảnh “sân trường biếc lắm màu mây” vừa mang nét tươi sáng của tuổi trẻ, vừa gợi lên sự xa vắng, nuối tiếc về những điều đã qua. Chi tiết “con ve chết đến giờ chưa lột xác” mang tính biểu tượng sâu sắc, vừa diễn tả sự tàn phai của thời gian, vừa như một ẩn dụ cho sự tiếc nuối khi con người không thể quay lại thời thơ ấu. Nghệ thuật đối lập giữa “biếc” và “rất bạc” cùng hình ảnh “áo cô, tóc thầy khúc phôi pha” làm nổi bật sự trôi chảy vô tình của thời gian, khiến mái tóc thầy cô dần phai bạc, gợi lên lòng tri ân sâu sắc với những người đã dìu dắt học trò khôn lớn. Từ những vần thơ nhẹ nhàng nhưng thấm đượm cảm xúc ấy, ta nhận ra rằng thời gian có thể trôi qua, nhưng tình cảm dành cho mái trường xưa, cho thầy cô và bạn bè vẫn luôn vẹn nguyên trong lòng tác giả. Với thể thơ tự do linh hoạt, giọng thơ trầm lắng, suy tư kết hợp với những hình ảnh gần gũi, tác giả đã khắc họa thành công nỗi nhớ trường xưa đầy da diết và sự tri ân sâu sắc dành cho những năm tháng tuổi học trò. Có thể nói, đoạn thơ đã thành công trong việc thể hiện tâm trạng bồi hồi, lưu luyến khi xa mái trường, đồng thời gửi gắm đến người đọc thông điệp về sự trân trọng quá khứ và những người thầy đã đồng hành trong những năm tháng thanh xuân. Từ đó, ta càng thấu hiểu hơn giá trị của tuổi học trò và thêm trân quý những kỷ niệm bên bạn bè, thầy cô, để mỗi khi ngoảnh lại, ta vẫn thấy một phần thanh xuân đẹp đẽ còn mãi trong tim. DẠNG 2: VIẾT ĐOẠN VĂN GHI LẠI CẢM XÚC VỀ MỘT ĐOẠN THƠ Đề 2: Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) ghi lại cảm xúc của em về khổ thơ trong bài thơ "Có một nỗi niềm khi xa” Em gái yêu, ta biết mình có lỗi Chẳng giữ được gì sau mỗi trang thơ Vô tâm với cả ngôi trường ngày cũ Nên chiều nay ta độc thoại với mình Ta nói làm sao rằng mỗi bình minh Ta đứng lặng nghe ngoài thềm lá khóc Ta viết cho mình câu thơ khó nhọc

Tài liệu liên quan

x
Báo cáo lỗi download
Nội dung báo cáo



Chất lượng file Download bị lỗi:
Họ tên:
Email:
Bình luận
Trong quá trình tải gặp lỗi, sự cố,.. hoặc có thắc mắc gì vui lòng để lại bình luận dưới đây. Xin cảm ơn.