Nội dung text 252.642 - TVTT0001058 - Tin Mừng Chúa Nhật Mùa Thường Niên - Năm B - Nguyễn Thể Hiện - Học Viện Thánh Anphongsô.pdf
3 CN 2 TN – B : Ga 1,35-42 Họ đến và ở lại với Người Đƣợc công bố trong khung cảnh những ngày bắt đầu chu kỳ Thƣờng Niên, bài Tin Mừng hôm nay (Ga 1,35-42) nêu bật sự bắt đầu một giai đoạn mới với sự xuất hiện của Đức Giêsu và các môn đệ đầu tiên bƣớc theo Ngƣời. Mở đầu bài Tin Mừng, chúng ta gặp một sự xác định thời điểm mới trong trình thuật của sách Tin Mừng thứ tƣ: “Hôm sau, ông Gioan lại đang đứng với hai người trong nhóm môn đệ của ông” (c.35). Đó là ngày thứ ba kể từ sự kiện ngƣời Do Thái cử ngƣời đến chất vấn ông Gioan rằng ông là ai (1,19tt). Ông Gioan lại đang đứng ở chỗ của ngày hôm trƣớc. Đó là cách tác giả ngầm nói với chúng ta về một tình trạng tĩnh, không tiến triển. Và quả thực, trong đoạn văn này không có bất cứ một động từ nào diễn tả sự di chuyển của ông Gioan. Nhƣng sứ mạng của ông chƣa kết thúc, cho đến khi nào Đức Giêsu bắt đầu sứ mạng của Ngƣời. Một khi Đức Giêsu đi ngang qua ông và tiến đi tiếp (trong hành trình sứ vụ của Ngƣời), thì ông sẽ không còn xuất hiện ở chỗ đó nữa, vì sứ mạng của ông đã kết thúc. Còn bây giờ, ông vẫn đang đứng đó. Bên cạnh ông là hai ngƣời trong nhóm môn đệ của ông. Họ đã nghe ông giảng dạy và đã nhận phép rửa của ông. Tác giả Tin Mừng đã không ghi “hai môn đệ” mà ghi là “hai ngƣời trong nhóm môn đệ”, chứng tỏ đã có cả một nhóm đông ngƣời đón nhận lời giảng dạy và phép rửa của ông Gioan. Vậy cùng với ông Gioan, hai ngƣời môn đệ này của ông đang đứng đó trong tƣ thế chờ đợi. Nhƣng có một sự khác biệt: ông Gioan đã biết Đấng Mêsia (1,29) còn họ thì chƣa.
4 “Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, ông lên tiếng nói: "Đây là Chiên Thiên Chúa" (c.36). Ở đây có một chi tiết nhỏ nhƣng rất đáng chú ý: ngày hôm trƣớc, ông Gioan thấy Đức Giêsu tiến về phía mình (1,29), còn hôm nay, vẫn đứng đó, ông lại “thấy Đức Giêsu đi ngang qua”. Quả thật, đúng nhƣ lời ông nói: “Người đến sau tôi, nhưng trổi vượt hơn tôi” (c.15), bây giờ ông đã ở phía sau rồi. Đó là thời khắc của một sự thay đổi quan trọng, thời điểm chấm dứt vai trò của vị tiền hô, vì Đấng ông loan báo đã bắt đầu hoạt động của Ngƣời rồi. Vào thời khắc quan trọng đó, ông Gioan công bố trƣớc mặt hai môn đệ của ông: “Đây là Chiên Thiên Chúa”. Ông nói cho họ biết Đức Giêsu là Đấng Mêsia, Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian (xem c.29). Ông chỉ cho họ thấy một cách cụ thể nội dung mà sự mong chờ của phép rửa do ông thực hiện đang hƣớng đến. “Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Đức Giêsu” (c.38). “Đi theo Đức Giêsu” là một thuật ngữ đƣợc áp dụng cho các môn đệ của Đức Giêsu (1,43; 8,12; 10,4; 12,26; 13,36; 21,19). Hai ngƣời môn đệ của ông Gioan, nhƣ thế, đã quyết định sẽ trở thành môn đệ của Đức Giêsu. Họ đã lập tức lấy quyết định dứt khoát. Sự dứt khoát và lập tức này cho thấy họ đã hiểu sứ điệp của ông Gioan. Ông Gioan đƣơng nhiên không hề phản đối quyết định của hai môn đệ, trái lại, có lẽ ông rất vui mừng trƣớc quyết định đó. Vì ông biết Đức Giêsu mới là Chú Rể, nhƣ lời ông nói: “Chính anh em làm chứng cho thầy là thầy đã nói: "Tôi đây không phải là Đấng Kitô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người. Ai cưới cô dâu, người ấy là chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn vẹn. Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi” (3,28-30). Vậy hai môn đệ đi theo Đức Giêsu. Trong im lặng. Tức là trong sự chờ đợi. Cuộc tìm kiếm của họ đã đƣợc bắt đầu với việc họ rời ông Gioan và đi theo Đức Giêsu, nhƣng chƣa đạt đến đích nếu không có sáng kiến của Đức Giêsu. Biết rằng họ đang đi theo mình, Đức Giêsu quay lại và hỏi họ. Ngƣời ân cần quan tâm đến khát