Content text [Bài văn tham khảo] Bài văn của mentors nhà GAC về đề thi HSGQG 2024-2025
GAC VAN với muôn vàn phép lạ mà chúng ta không biết hoặc không tin đã ban phước cho con trai ông. Rõ ràng, sự thinh lặng của thế giới - nơi mà không phải là một thứ âm thanh của ngôn ngữ loài người, không phải là sự tối tân của những phòng thí nghiệm - đã tạo ra một liệu pháp bí ẩn đặc biệt. Trong liệu pháp ấy, con người ta, dù là người lớn hay trẻ nhỏ, đều có thể cảm nhận rõ sự “thiết thân” của mình với thế giới, sự “thiết thân” của mình với chính mình. Khi sự thinh lặng của ta hoà vào sự thinh lặng của vạn vật, đó cũng là lúc ta được quay trở về, được làm lành với chính mình trong bản chất nguyên sơ, sâu thẳm và tự nhiên nhất. Không chỉ thế, lắng nghe được những thinh lặng, con người còn sẽ dành nhiều cảm thông hơn với cuộc sống và số phận lầm lũi, im lặng trong thế giới. Trước những âm thanh của truyền thông và báo chí, ta có lắng nghe được những tiếng kêu cứu của những phận người yếu thế, những số phận bị lãng quên? Cuộc xung đột Israel-Palestine bắt đầu từ những năm giữa thế kỷ 20 với các nguyên nhân sâu xa liên quan đến tranh chấp lãnh thổ, quyền tự quyết của người Palestine và sự thiết lập của nhà nước Israel. Tình hình trở nên tồi tệ hơn từ tháng 10 năm 2023, biến xung đột dai dẳng này thành một cuộc diệt chủng. Cuộc diệt chủng ở Gaza đến nay đã diễn biến rất nghiêm trọng, và vẫn chưa có dấu hiệu đi đến kết thúc. Những tiếng bom, trực thăng vần vũ trên đầu người dân Palestine cũng chỉ để giữ vị trí khiêm tốn giữa vô vàn những tít báo, thông tin giải trí khác. Lắng nghe sự thinh lặng đòi hỏi một sự tìm hiểu và dấn thân khỏi sự thoải mái và tiện nghi của chính mình, để hiểu rằng ta không chỉ sống khu biệt, riêng rẽ trên cõi đời này. Sự dửng dưng của chúng ta với những số phận thinh lặng tạo ra một ảo tưởng vô can. Không, chúng ta không hoàn toàn vô can trước sự biến mất của họ. Chính sự im lặng, dửng dưng “trung lập” khiến ta nhắm mắt, bịt tai trước những gì đang diễn ra. Chúng ta không chỉ lắng nghe sự thinh lặng, mà còn phải có những hành động thiết thực sau khi đã lắng nghe, thấu hiểu sự thinh lặng. Trong đa số góc nhìn về sự tương tác giữa con người với tự nhiên, tự nhiên chỉ là một thực thể vô thanh, vô hình, đóng vai trò là một phông nền, một nguyên liệu sản xuất sự tiện nghi cho con người. Trong buổi đầu công nghiệp hiện đại, tự nhiên mất đi vẻ linh thiêng của những biểu tượng, đại ngàn trở thành tư liệu sản xuất để vận hành cỗ máy hiện đại. Ẩn dụ “rừng vàng, biển bạc” – nói như tác giả Khải Đơn – được chúng ta sử dụng mà “không hề nghĩ lại hai lần”. Vàng không thể cho bóng mát, bạc không thể kể câu chuyện trăm năm dòng hải lưu. Bạc vàng là có hạn, là thứ giá trị kim tiền ai cũng khao khát. Con người đối xử với tự nhiên như những quặng vàng, mỏ bạc của lòng tham và ham muốn bành trướng. Tự nhiên không phải là những khu nghỉ dưỡng khuất xa thành phố dựng nên từ mảnh