Content text 10 - Chương IX.docx
Cánh cửa P604 mở ra. Cửa ban công to đùng, hướng thẳng ra đường tàu trên cao. View siêu đẹp, phòng có thêm 2 cửa sổ. Mở cửa cái roẹt mà gió lộng mát tâm can. “Không còn phải xem cái gì nữa! Chốt cho anh phòng này!!!!” “Sao anh bảo thuê cho em gái mà, anh hỏi bạn ý xem đã.” “Không, như này anh chốt luôn được rồi.” “Vâng, thế anh cọc giúp em vài triệu nhé, phòng này chờ sắp tới lắp cái tủ với bỏ bộ bàn ghế đi mới ở được.” Mình chỉ vào những phần décor có sẵn của phòng và nói: “Những phần tủ phụ, đèn hắt, dán tường, dán sàn, đèn cây này anh thấy đẹp, anh muốn giữ lại, em tính chi phí cho anh là bao nhiêu nhé.” “Để em hỏi lại bên homestay, vì đây là đồ của người ta anh ạ.” “Em cứ hỏi cho anh, đằng nào dọn họ sẽ mất công chở, anh mà là họ anh pass lại ngay.” “Em nói thật, em làm nghề này bao nhiêu năm, em chưa gặp ai nhanh gọn như anh.” Ờ nhỉ! Rõ ràng tính của mình phóng khoáng, sảng khoái thật! Người ta không hề khen nịnh mình đâu. Đúng không các bạn? Thế là mình chốt tạm cọc 5 củ rồi hăm hở đi về. Ngày hôm sau nhận tin nhắn của chủ nhà, bên homestay đồng ý để lại toàn bộ đồ décor có sẵn cho anh, chỉ thêm 2 củ thôi. Quá rẻ, Ok luôn! Lần này hân hoan, chắc chắn, tổ ấm sẽ dành cho em!!! Tổ ấm ấy - không chỉ là một chỗ ở, mà là nơi tình yêu anh dành cho em thấm đẫm từng góc nhỏ. Dù mai này có xa nhau, anh vẫn mong nơi đó sẽ mãi là miền ký ức em nhớ về.