PDF Google Drive Downloader v1.1


Report a problem

Content text 2 - Chương II.docx

Chương II: Tái ngộ Thú thật với mọi người, không phải tự nhiên mà ở Chương I mình có nói cuộc sống của mình nhàm chán. Mình không chơi bời. Chỉ làm và ở nhà. Cũng chỉ có một đội bạn chí cốt đi hát với nhau thoải mái thì mình mới đi. Chứ đội khác thường là mình từ chối. Bẵng đi một thời gian. Tưởng là đã quên bạn ý thành công, nhưng không. Có gì đó rất khác biệt. Thi thoảng vẫn nhớ, nhưng mình không nhắn tin nữa. Chỉ vào ngắm ảnh bạn ý post trên ZL. Bất ngờ một hôm thấy ảnh bạn ý đi học. Tò mò mình ấn vào xem. Như bình thường, lý ra chỉ xem và lướt qua vì thế là đủ rồi. Nhưng ở bạn ý có gì đó khiến mình dừng lại. Mình lưu ảnh lại. Zoom lên để xem học tiếng gì. Lên GG search cụm từ. À, hoá ra học tiếng Đức. Lần này mình lại nhắn tin. "Em học tiếng Đức à?" "Sao anh biết?" "Anh thấy em post Zalo kìa." "Vâng, em học để sau sang Đức anh ạ. Em cũng không muốn làm công việc này mãi." Uầy!!! Nói thật, mình là một người sợ học. Nên bất kỳ ai chịu học, với mình đều là giỏi. Nhất là các bạn làm công việc này. Mình nghĩ thu nhập cao, lại "nhàn" (ngày ấy, như bao người, mình vẫn nghĩ việc của các bạn ý là nhàn) mà lại có quyết tâm đi học để không đắm chìm vào vũng bùn. Mắt biếc, tâm hồn cũng biếc. Mình càng thích thú, đến mê đắm. Nôn nao chờ ngày anh em rủ đi hát tiếp. Tết Quý Mão đến rồi đi. Mong ngóng mãi rồi ngày ấy cũng đến. Anh em lại rủ rê, bảo mấy hôm nữa có lịch đi ăn. Mình biết sau khi ăn kiểu gì cũng đến đoạn đi hát. Nên mình đã nhắn trước cho bạn ý dự tính ngày ấy sẽ gặp lại. Sợ bèo nước chẳng va vào nhau, mình còn chài bạn ý bằng tin nhắn: "Gặp nhau anh lì xì Tết 1 củ nhé" – "Vâng ạ, lúc nào anh đến thì nhắn cho em trước nhé." Thế là lại háo hức chờ đợi… À nhé, mình là một người khá cổ hủ trong chuyện chăn gối. Đời mình cho đến lúc này mới chỉ có QH với duy nhất một người. Chưa hề có người thứ hai. Ấy thế mà hôm ấy, mình đã tắm rửa sạch sẽ, tỉa tót kỹ lưỡng. Nói thì mất lịch sự, nhưng không biết động cơ vô hình nào đó đã lắp đặt sẵn trong mình, mình tính nếu hôm nay gặp bạn ý, sẽ rủ bạn đi ra ngoài làm việc đời mình chưa từng - bóc bánh trả tiền. Này, ông trời thấy mình thích cái gì, thường sẽ làm khó cái đó. Sao hôm đó đi ăn gì mà anh em cà kê lâu thế. Mình vừa ngồi ăn vừa sốt ruột. Cứ nghĩ 1h là xong. Ấy thế mà 2h rồi vẫn chưa di chuyển tăng 2. Mình nhắn cho bạn ý thì không thấy hồi âm nữa. Chắc bạn ý chán chả chờ được, đi làm bàn khác rồi. Mặt mình dài ngoằng ra. Chán không để đâu cho hết! Phải đến 3h mới đến quán karaoke. Mình gọi điện bạn ý không bắt máy, nhắn tin cũng chẳng hồi âm. Thôi, toang rồi. Bao nhiêu mong chờ. Mình ngẩn ngơ. Vào phòng, gọi đại một em gái. Hát dở nửa bài thì bạn ý nhắn: "Anh ngồi phòng nào thế?" Ôi giời ơi, mình báo luôn số phòng rồi tạm biệt luôn em gái vừa ngồi. Bạn ý xuất

Related document

x
Report download errors
Report content



Download file quality is faulty:
Full name:
Email:
Comment
If you encounter an error, problem, .. or have any questions during the download process, please leave a comment below. Thank you.