Content text LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐỨC THÁNH LINH DẨN DẮT - Kenneth Hagin.docx
LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐỨC THÁNH LINH DẨN DẮT Tác giả: Kenneth E. Hagin MỤC LỤC 1. Ngọn đèn của Chúa. 2. Con người: Một tâm linh đời đời. 3. Có ý thức của tâm linh. 4. Sự khác biệt giữa tâm linh và hồn là gì? 5. Cứu phần hồn. 6. Dâng thân thể. 7. Số một: Lời chứng bên trong. 8. Biết rõ ơn cứu rỗi như thế. 9. Thử lốt chiên! 10. Bước theo lời chứng. 11. Số hai: Tiếng phán trong lòng. 12. Những kết quả của sự nội trú Thánh Linh. 13. Những kinh nghiệm. 14. Đức Chúa Trời bên trong. 15. Lệ thuộc tâm linh. 16. Tấm lòng mềm mại. 17. Cảm giác: Tiếng nói của thể xác. 18. Sự giúp đỡ bên trong. 19. Số Ba: Tiếng phán của Thánh Linh 20. Suy xét bởi Lời Chúa 21. Tâm linh? Xác thịt? Hay Thánh Linh 22. Tôi nhận thấy. 23. Sự hướng dẫn “ Lạ mắt” 24. Thánh Linh bảo tôi đi 25. Nhận sự hướng dẫn qua lời Tiên tri 26. Nhận sự hướng dẫn qua Khải tượng 27. Lắng nghe tấm lòng 28. Cách huấn luyện Tâm Linh 29. Cầu nguyện trong Thánh Linh Một khải tượng. Vào lúc 6h30 tối, Ngài bước vào căn phòng của tôi,Vào tháng hai năm
1959 tại ElPaso, Texass, Chúa hiện ra với tôi trong ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường tôi, và nói chuyện với tôi khoảng một tiếng rưỡi đồng hồ. Tôi sẽ kể thêm về khải tượng trên trong sách này, nhưng trước tiên tôi muốn nhấn mạnh một điểm sau đây. Hôm đó Ngài nói với tôi về chức vụ tiên tri (Êphêsô 4:11-12). Ngài nói: “Ta không đặt để các tiên tri trong Hội Thánh để hướng dẫn Hội Thánh Tân Ước”. Lời Ta nói: “Vì tất cả những ai được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt đều là con của Đức Chúa Trời”. Bây giờ nếu con lắng nghe Ta, Ta sẽ dạy dỗ con cách nào để bước theo Thánh Linh của Ta. Sau đó Ta muốn con dạy cho dân sự Ta cách nào để được Thánh Linh dẫn dắt”. Tôi rất xấu hổ vì tôi đã không dạy dỗ nhiều về đề tài này trong nhiều năm qua. Thỉnh thoảng tôi có nói đến sơ sơ, nhưng thực ra thì chưa khi nào dạy về đề tài này cả. Vì thế trong thời gian gần đây Chúa đã khuấy động lòng tôi và bây giờ tôi bắt đầu dạy nhiều hơn về đề tài này. Cuốn sách này là một phần của sự khuấy động đó. Chương 1 NGỌN ĐÈN CỦA CHÚA “Vì tất cả những ai được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt đều là con của Đức Chúa Trời” (Rô ma 8:14) “Chính Đức Thánh Linh hiệp với tâm linh làm chứng cho chúng ta rằng chúng ta là con của Đức Chúa Trời” (Rôma 8:16) “Linh tánh loài người vốn là một ngọn đèn của Đức Giê-hô-va, dò thấu các nơi ẩn bí của lòng” (Châm ngôn 20:27) Con cái Chúa có thể trông mong để được Thánh Linh hướng dẫn. Một bản dịch khác của Châm ngôn 20:27 “tâm linh con người là ngọn đèn của Đức Giê-hô-va.” Câu này có nghĩa là: Đức Chúa Trời sẽ khai sáng chúng ta – Ngài dẫn dắt chúng ta qua tâm linh chúng ta. Tuy nhiên, nhiều lúc chúng ta tìm kiếm sự dẫn dắt bằng những phương cách khác nhau hơn là cách mà Đức Chúa Trời đã nói. Và khi chúng ta làm như vậy thì chúng ta lại gặp rắc rối. Đôi khi chúng ta suy xét cách dẫn dắt của Đức Chúa Trời bằng những thông tin mà các giác quan vật lý chochúng ta biết. Thế nhưng không có chỗ nào trong Kinh Thánh cho thấy Đức Chúa Trời có phán rằng Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta thông qua các giác quan vật lý. Chúng ta thường hay nhìn sự việc theo quan điểm của lý trí và rồi cố gắng lý giải nó. Thế nhưng cũng không có chỗ nào trong Kinh Thánh nói Đức Chúa Trời sẽ dẫn dắt chúng ta qua lý trí. Kinh Thánh không nói thân thể con người là ngọn đèn của Chúa, cũng không nói tâm trí con người là ngọn đèn của Chúa. Kinh Thánh nói tâm linh con người là ngọn đèn của Chúa. Đức Chúa Trời sẽ dẫn dắt chúng ta – Ngài sẽ khai sáng chúng ta – qua tâm linh chúng ta.
Bây giờ trước khi chúng ta có thể hiểu được cách mà Đức Chúa Trời dẫn dắt và hướng dẫn chúng ta qua tâm linh, chúng ta phải hiểu được bản tính con người. Chúng ta cần hiểu rằng con người là một linh, có một hồn và sống trong một thân thể. Chương 2 CON NGƯỜI – MỘT LINH THỂ ĐỜI ĐỜI Đức Chúa Trời phán rằng: “Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta. Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài: Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời.” (Sáng thế ký 1:26-27) Con người là một hữu thể thần linh. Con người được sáng tạo theo ảnh tượng của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu phán rằng Đức Chúa Trời là một thần Linh (Giăng 4:24). Vì thế, con người phải là một linh thể. Con người là một thể linh, có một hồn và sống trong một thân thể (1Têsalônica 5:23). Khi thân thể con người chết đi, tâm linh vẫn tiếp tục sống. Phần tâm linh của con người là đời đời. Thần Linh thì không bao giờ chết, và con người là một tâm linh. Phaolô đang nói về cái chết thể xác ở đây: Philip 1:23-24 “Tôi bị giằng co giữa hai đường: Tôi muốn ra đi để ở cùng Đấng Christ là điều tốt hơn. Nhưng tôi cứ ở lại trong thân xác,ấy là điều cần thiết hơn cho anh em”. Phao lô vẫn còn sống. Dù ở trong hay ngoài thân xác, ông vẫn còn sống. Nếu ông còn sống trong xác thịt (thân xác) thì ông có thể dạy dỗ cho Hội thánh tại Philíp và trở thành một nguồn phước cho họ. Đối với tín hữu Philíp thì điều đó cần thiết hơn. Tuy nhiên, với Phaolô thì đi ở với Đấng Christ thì tốt hơn. Thật ra Phao lô muốn nói: “Một là tôi sẽ sống trong thân xác, hai là tôi sẽ đi về ở với Đấng Christ” – Ai sẽ đi? “Tôi” sẽ đi. Phaolô không nói về thể xác ông. Thể xác của ông đã đi rồi. Điều mà ông đang nói ở đây là con người bên trong, tức tâm linh con người, hiện đang sống bên trong thân xác. Đôi khi người ta hỏi “Liệu chúng ta có biết nhau trên Thiên đàng không? Tôi liền hỏi: “Ở dưới đất này chúng ta có quen biết nhau không?”. Bạn thấy không, bạn là người sẽ về Thiên đàng. Nếu bạn quen biết nhau ở dưới đất, thì bạn sẽ quen biết nhau ở Thiên đàng. Bạn là người hiện đang sống dưới đất và bạn cũng là người sẽ về Thiên đàng. Phaolô nói: “Tôi sẽ đi về ở với Đấng Christ thì tốt hơn”. Tôi thích điều này! Nếu Phaolô về ở với Chúa là tốt hơn thì thật là phước hạnh. Do đó, ông mới nói “thì tốt hơn”. Một số tà giáo dạy rằng khi con người chết thì họ chết như con chó chết (Người Việt nam cho rằng: Chết là hết – ND). Không, con người không chết như con chó. Con người không chỉ là thân xác, con người là một tâm linh, có một hồn và sống trong một thân xác. Một số khác thì lại cho rằng khi con người chết là “an giấc”. Kinh thánh không dạy điều đó. Một số khác nữa cho rằng tâm linh con người chết đi thì nó sẽ luân hồi
thành con bò, con chó, hay một người nào đó. Thuyết luân hồi là điều không đúng với Kinh thánh và là phi Kinh thánh. Hãy cứ bám lấy lời Đức Chúa Trời và như thế sẽ giải quyết tất cả những thắc mắc về vấn đề này. Phaolô nói: “Tôi muốn ra đi để ở cùng Đấng Christ là điều tốt hơn”. Phaolô giảng cùng một lẽ thật và dạy cũng một sự kiện cho mọi Hội thánh. Ở đây ông dùng các từ ngữ khác nhau để dạy cùng một lẽ thật phước hạnh này cho Hội thánh tại Côrinhtô 2Côrinhtô 4:16 “Cho nên chúng tôi không nản lòng, trái lại dù con người bên ngoài của chúng tôi bị suy tàn, con người bên trong chúng tôi cứ đổi mới mỗi ngày”. Có một con người bên trong, và cũng có một con người bên ngoài. Con người bên ngoài chỉ là ngôi nhà để bạn sống. Con người bên trong là con người thật của bạn. Con người bên trong không bao giờ già cỗi. Con người này được đổi mới mỗi ngày. Con người bên trong là con người tâm linh. Tâm linh của chúng ta là gì? Hãy ghi nhớ mạch văn Kinh Thánh chúng ta dùng để giới thiệu. Rôma 8:14 nói “…tất cả những ai được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt đều là con của Đức Chúa Trời”. Sau đó câu 16 cho chúng ta một ít cái nhìn về cách mà Đức Thánh Linh dẫn dắt chúng ta “Chính Thánh Linh (Chính Ngài) cùng tâm linh chúng ta đồng chứng rằng chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời”. Nói cách khác Thánh Linh của Đức Chúa Trời cùng làm chứng với tâm linh con người. Châm ngôn 20:27 nói: “Linh tánh (tâm linh) loài người là ngọn đèn của Đức Giê-hô-va…” Theo các câu Kinh Thánh này thì Đức Chúa Trời sẽ dẫn dắt chúng ta qua tâm linh chúng ta, do đó chúng ta phải biết tâm linh chúng ta là gì. Jêsus nói với Ni-cô-đem: “…Nếu người nào chẳng được tái sanh, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời” (Giăng 3:3) Ni-cô-đem vốn là con người tự nhiên nên chỉ có thể nghĩ theo cách tự nhiên. Vì thế ông nói: “Người đã già thì làm sao sanh lại được? Có thể nào vào trong lòng mẹ lần thứ hai mà sanh ra nữa sao?” (Giăng 3:4) Jêsus không nói về việc sanh nở theo thể lý. Ngài phán: “Hễ chi sanh bởi xác thịt là xác thịt, hễ chi sanh bởi Linh là linh” (Giăng 3:6). Ngài đang nói về sự sanh lại tâm linh. Phần trong con người được sanh lại chính là tâm linh. Tâm linh con người nhận sự sống đời đời – sự sống của Đức Chúa Trời và bản tính của Đức Chúa Trời. Chính tâm linh con người đã trở thành tân tạo vật trong Đấng Christ. Phaolô gọi tâm linh con người là “người ẩn mật trong lòng” 1Phierơ 3:4 “Nhưng hãy lấy tâm linh nhu mì, yên lặng mà trang sức người ẩn mật trong lòng là sự trang sức chẳng hay hư nát, rất quí giá trước mặt Đức Chúa Trời”. (BNC) Trong nhiều chỗ khác, khi Kinh Thánh nói về tấm lòng tức là nói về tâm linh. Đây là con người thật. Hiểu như thế sẽ giúp ích cho đức tin chúng ta. Trong Tân ước, chỗ nào