Content text chap 176-200.docx
TỬ THẦN PHIÊU NGUYỆT CHAP 176 Cả thế gian nhuộm một màu đỏ rực. Chẳng biết có phải do tơ máu hằn sâu trong đáy mắt hay vì máu bắn tung tóe khắp mọi nơi. Thế nhưng, chuyện đó không hề quan trọng. Tất cả thế gian tựa hồ đều bị nhuộm đỏ nhưng duy chỉ một kẻ vẫn hiện ra rõ ràng. Gã nam nhân che mặt. Hắn biết phía sau lớp khăn choàng kia là một gương mặt tuấn mỹ nhưng lại lạnh lùng sương giá đến rợn cả người.
Tân Vô Kiểm đương nhiên biết rõ thân thế của hắn ta. Có điều, hắn còn hiểu rõ đứa trẻ đi theo nam nhân kia đáng sợ đến mức nào. Trong khoảnh khắc, tiểu quỷ đã hạ hết đám lãng nhân khiến chúng không thể nào cựa quậy nổi. Hơn nữa, Bang chủ Phong Lôi Bang Lý Luật Sơn chi phối cả Đạt Châu đứng trước mặt Phiêu Nguyệt chẳng khác nào một con chuột nhắt trước nanh vuốt của loài mèo cả. Đến cả thở ông ta cũng không dám thở mạnh. Giang hồ là nơi được chi phối bởi sức mạnh. Lý Luật Sơn không dám đối đầu với kẻ kia mà chỉ biết đứng chờ đợi. Điều này đồng nghĩa tu vi cảnh giới của Phiêu Nguyệt vượt trội hẳn so với Lý Luật Sơn và cả Phong Lôi Bang.
Lúc này hắn đã bị thương nặng ở vai và thắt lưng, cả lưng cũng bị chém nốt. Ngoài ra còn những vết thương nhỏ lẻ không kể hết. Hắn chảy nhiều máu đến mức đầu óc đã mơ hồ choáng váng. Người thường mà bị thương đến thế không chừng phải bỏ mạng từ lâu chứ đừng nói đến chỉ hoa mắt. Thế nhưng hắn có lý do phải giữ cho bản thân tỉnh táo. Chính là vì Mộc Gia Tuệ. Tân Vô Kiểm chỉ cần nghĩ đến nàng liền cắn chặt môi. Tuy nhiên, sự thật là bây giờ hắn đã đến giới hạn rồi.